1.
Cách đây 45 năm, hôm đó là ngày 30 tháng 4 năm 1975, vào lúc 13 giờ, tại nhà nguyện Tòa Giám mục Long Xuyên, một thánh lễ đơn giản đã được tổ chức do Đức Cha Micae Nguyễn Khắc Ngữ chủ sự.
2.
Ngài, theo chỉ thị của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI, đã phong chức Giám mục cho một linh mục trẻ ốm yếu, tức Gioan Baotixita Bùi Tuần là tôi đây.
3.
Những ngày này, nhìn lại giờ phút lịch sử đó, mở đầu cho một chuyến đi dài 45 năm, tôi xao xuyến bồi hồi.
Nếu cần chia sẽ với giáo phận tâm tình của tôi lúc này, thì tôi chỉ xin nói lên vắn tắt những niềm tin và tâm tình riêng tư đã đồng hành với tôi suốt 45 năm qua.
4.
Tôi tin Chúa đã gọi tôi.
Ngài đã gọi tôi vào Hội Thánh Chúa.
Ngài đã gọi tôi vào nhà tu.
Ngài đã gọi tôi vào hàng giáo sĩ.
Ngài đã gọi tôi vào giáo phận Long Xuyên. Trong một tình hình hết sức phức tạp và khó khăn.
5.
Tôi tin Chúa đã trao cho tôi trách nhiệm cộng tác với Chúa trong chương trình cứu độ ở thời điểm không mấy dễ dàng.
6.
Tôi tin Chúa đã ban cho tôi những điểm tựa chắc chắn, để tôi hy vọng, cho dù chuyến đi có rất nhiều gian nan. Những điểm tựa chắc chắn đó là Chúa Giêsu và Đức Mẹ. Thêm vào đó còn có nhiều điểm tựa phụ gặp được trong Hội Thánh và trong xã hội.
7.
Tôi tin Chúa đã trao cho tôi hành trang cần thiết để lên đường, hành trang đó là cầu nguyện.
Cầu nguyện là gặp gỡ Chúa, là ở lại với Chúa, là lắng nghe Chúa, là cùng với Chúa đến với những địa chỉ khổ đau, để cứu họ.
8.
Tôi tin cứu họ là cứu chính mình. Cứu bằng yêu thương và khiêm nhường, như Chúa đã làm.
9.
Tôi tin do yếu đuối, tôi đã phạm nhiều lỗi lầm. Nên tôi rất cần sám hối, trở về với Chúa.
10.
Tôi tin tất cả chuyến đi đời tôi là một chuỗi dài hồng ân nhưng không Chúa ban cho tôi.
11.
Tôi tin những niềm tin trên đây một cách riêng tư, đầy tha thiết. Những niềm tin này làm nên trong tôi một thánh đường thiêng liêng rộng lớn, để tôi thờ phượng Chúa trong đó và phục vụ anh chị em trong đó.
12.
Và sống như thế, tôi cảm thấy mình không hề bị cách ly. Mà trái lại, tôi cảm thấy mình rất gần Chúa, và rất gần anh chị em.
13.
Tôi đặt tất cả những niêm tin riêng tư trên đây vào Trái tim Chúa Giêsu với lòng phó thác. Thế rồi chỉ vài phút sau, tôi cảm thấy từ Trái tim Chúa Giêsu chảy sang tôi dòng ơn thánh ngọt ngào.
14.
Và tôi nghe Chúa nói với tôi những lời xưa Ngài đã nói trong Phúc âm: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11,28)
15.
Đức Mẹ cũng đang giúp tôi, đem những niềm tin riêng tư của tôi đến với Trái tim Chúa. Và tôi thấy Trái Tim Chúa Giêsu giàu tình yêu thương xót đang là nguồn hạnh phúc của tôi.
16.
Mở rộng trái tim mình ra, theo gương Trái Tim Chúa Giêsu, đó là tóm tắt mục vụ của tôi suốt 45 năm qua. Trong Trái Tim Chúa Giêsu, tôi tìm được cả một kho tàng tình yêu thương xót có sức cứu độ.
17.
Đem các trái tim gần lại với nhau, đó là công việc có sức cứu độ giữa tinh hình đầy xung đột và đầy nghi ngờ nhau. Tôi làm việc đó bằng niềm tin vào Trái Tim Chúa Giêsu khiêm nhường, hiền từ, hy sinh quên mình.
18.
Lo cho trái tim mình trở thành dấu chỉ hữu hình của tình yêu cứu độ, đó là điều tôi cầu chúc cho tôi và cho từng người anh chị em.
19.
Để có một trái tim như thế, tôi thấy rất cần trái tim mình cũng phải được lưỡi đòng đâm thâu qua một cách nào đó, theo gương Trái Tim Chúa Giêsu. Chỉ Chúa mới giúp chúng ta được.
Với những tâm tình và niềm tin trên đây, tôi tha thiết xin anh chị em thương cầu nguyện nhiều cho tôi.
Xin cảm tạ Chúa.
Xin cám ơn anh chị em.
Long Xuyên, ngày 14.4.2020