1.
Sáng sớm, khi vừa thức dậy, tôi làm dấu thánh giá trên mình, và nói với Chúa: “Lạy Chúa, xin Chúa làm phép lành cho con”.
2.
Tôi cũng cầm tràng hạt mân côi, và nói với Đức Mẹ: “Mẹ ơi, xin Mẹ luôn ở bên con”.
Ngày cũng như đêm, tôi vẫn có thói quen làm những việc lành nhỏ như thế. Đó là cách tôi bám lấy Chúa và Đức Mẹ.
3.
Bám lấy Chúa và Đức Mẹ cần thêm nhiều hơn nữa. Tôi biết là phải như vậy, bằng nhiều cách. Một trong những cách tôi ưa thích làm hơn thế, đó là cảm tạ Chúa và Mẹ.
4.
Tôi hay cảm tạ Chúa và Mẹ, vì Chúa và Mẹ đã và đang cứu tôi khỏi vô vàn khốn khó phần xác phần hồn.
Có những sự việc và những hoàn cảnh không đến nỗi gọi là khốn khó đối với những người khác, nhưng lại rất là khốn khó đối với tôi, bởi vì tôi là kẻ quá bé nhỏ yếu đuối. Tôi nài van Chúa và Mẹ, Chúa và Mẹ đã cứu tôi. Xin hết lòng cảm tạ Chúa và Mẹ.
5.
Tôi cũng thường cảm tạ Chúa và Mẹ về sự Chúa và Mẹ đã và đang hướng dẫn tôi trong việc phục vụ. Tôi nhớ đến bổn phận người đầy tớ, mà Chúa Giêsu đã nói trong Phúc âm: “Ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt, để coi sóc gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc” (Mt 24, 45).
6.
Tôi hiểu phục vụ, mà Chúa muốn nơi tôi là hãy cung cấp cho gia đình Chúa thứ lương thực có chất lượng, đó là lời Chúa, những giá trị đạo đức, và đường hướng sống đạo khôn ngoan trong những hoàn cảnh cụ thể của lịch sử. Cung cấp lương thực có chất lượng, thì cũng còn phải để ý cung cấp đúng thời, đúng nơi.
7.
Đúng nơi, nghĩa là đúng đơn vị mà Chúa trao cho tôi phục vụ. Mục vụ nào cũng được xác định nơi chốn rõ ràng. Đức Phanxicô hay nói tới phục vụ vùng biên. Ngài cắt nghĩa vùng biên có nghĩa là những người nghèo khó, những người già yếu bệnh tật, những người bị bỏ rơi. Họ ở bên cạnh chúng ta.
8.
Đó là những điều mà Chúa giàu lòng thương xót đã và đang hướng dẫn tôi trong phục vụ. Xin hết lòng cảm tạ Chúa.
9.
Tôi bám chặt lấy Chúa và Mẹ trong từng việc phục vụ, cho dù rất nhỏ bé. Thí dụ, khi viết bài chia sẻ này, tôi không ngừng để lòng mình bám chặt vào Chúa và Mẹ.
10.
Bám vào Chúa và Mẹ là gặp Chúa và Mẹ, để lắng nghe Chúa và Mẹ, và để Chúa và Mẹ chia sẻ cho lửa mến Chúa yêu người từ Chúa và Mẹ.
11.
Đức Bênêđictô XVI, khi còn là Hồng Y, đã nhắc cho tôi rất rõ điều tôi vừa nói. Ngài nói thẳng là đừng bao giờ bám vào các cuộc họp, mà hãy bám vào Chúa và Mẹ.
12.
Tôi thấy tình hình hiện nay có nhiều bất an, bất ổn, bất bình, bất mãn. Trong một tình hình biết là như vậy, thì phục vụ, mà Chúa muốn nơi người đầy tớ của Chúa, phải rất khôn ngoan và trung tín, theo nghĩa mà Chúa đã nói.
13.
Còn một điều, mà tôi cho là nên nhắc nhở cách riêng cho tôi là cung cấp lương thực cho gia đình Chúa, thì phải tỉnh táo đáp ứng nhu cầu lúc đó nơi đó.
Thí dụ lúc này ở đây đang đói sự bình an, sự yêu thương, sự công chính, nhất là đang đói Chúa, thì phục vụ của tôi là phải cố gắng tìm đáp ứng thật sự cơn đói đó bằng đủ mọi cách.
Chứ nếu chỉ đáp ứng theo hình thức bề ngoài, thì sẽ rất là tồi tệ và có lỗi trước mặt Chúa.
14.
Trong thời gian gần đây và cho tới lúc này, tình hình xảy ra nhiều bất ngờ đau đớn và khủng khiếp. Người đầy tớ khôn ngoan của Chúa không nên vô tâm, dửng dưng, vô cảm trước những chuỗi bất ngờ đó. Đoàn chiên Chúa đang kêu cứu thảm thiết và đợi chờ các chủ chiên.
15.
Hãy bám chặt vào Chúa và Đức Mẹ.
Tôi hết lòng cảm tạ Chúa và Mẹ Maria vì ơn được bám chặt vào các Đấng. Không những tôi tin, mà còn cảm nghiệm được sự bám vào đó là một hạnh phúc, mà tôi sẽ cảm tạ đến muôn đời, mãi mãi.
16.
Tự nhiên, tôi nhớ lại lời Chúa Giêsu đã cảm tạ Chúa Cha: “Lạy Cha là Chúa trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều đó, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (Lc 10, 21).
Xin cảm tạ Chúa và Mẹ, vì chúng ta được kể là những kẻ bé mọn.
Long Xuyên, ngày 05.11.2018