1.
Năm nay tôi đã 90 tuổi. 90 năm đời tôi là một chuyến đi tương đối dài. Chuyến đi ấy được đánh dấu bằng nhiều biến cố quan trọng. Những biến cố đó được coi như những bến đợi, mà Chúa đã đến gặp tôi, để sai tôi đi. Chúa sai tôi đi vì Chúa muốn, mặc dầu tôi sợ hãi, xin được rút lui, mà không được.
Do vậy, lễ thụ phong linh mục, nhất là lễ thụ phong Giám mục của tôi đã được tổ chức hết sức đơn giản.
2.
Vâng phục thánh ý Chúa mà dấn thân vào nhiệm vụ đầy gian nan, tôi ý thức mình rất yếu hèn tội lỗi. Nhưng tôi tin vào Đấng đã sai tôi.
Hơn bao giờ hết, những ngày cuối đời, nhìn lại những ơn Chúa đã ban, tôi thấy tôi phải cảm tạ Chúa một cách đặc biệt vì đức tin.
3.
Thực vậy, đức tin đã đem lại cho tôi sự bình an, sức mạnh và hạnh phúc trong suốt hành trình ơn gọi đầy gian khổ.
4.
Chúa đã ban đức tin cho tôi, và chính Chúa dạy tôi sống đức tin ấy. Sống đức tin đó là như thế nào? Hôm nay tôi xin phép mô tả vắn tắt theo kinh nghiệm dựa vào những chỉ dẫn của vài vị thánh.
5.
Theo thánh Augutinh, sống đức tin là đón nhận Chúa.
Trong cuốn Tự Thú, quyển X, đoạn 27, thánh nhân viết:
“Chúa đã gọi con, Chúa đã kêu con, Chúa đã bẻ gẫy cái điếc của con.
“Chúa đã soi sáng, Chúa đã toả sáng và Chúa đã đánh tan sự mù tối của con.
“Chúa đã xức dầu thơm cho con. Con đã hít vào và thao thức nghẹn ngào, con thở về Chúa.
“Con đã nếm và con thấy đói, thấy khát.
“Chúa đã đụng tới con và con được cháy lên vì sự bình an của Chúa”.
Với những lời tự thú trên đây, thánh Augutinh cho thấy ngài tin Chúa là ngài đón Chúa. Ngài đón bằng tai, mắt, mũi, lưỡi và tay. Chúa vào trong ngài. Ngài cảm thấy Chúa là suối nguồn bình an, bởi vì Chúa là tình yêu thương xót.
6.
Khi tôi sống đức tin theo gương thánh Augutinh, tôi thấy cái đẹp, cái thiện, đều phát xuất từ Chúa. Tin Chúa là đón nhận Chúa bằng tất cả con người mình, để rồi cũng bằng tất cả con người của mình, tôi ca tụng Chúa.
7.
Cùng với gương sáng của thánh Augutinh, tôi cũng sống đức tin theo gương sáng của Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II.
Tôi được may mắn ở bên Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nhiều lần, tại bàn thờ, tại bàn giấy, tại bàn ăn của ngài.
Đâu đâu, tôi cũng nhận thấy thánh nhân luôn sống kết hiệp với Chúa. Đối với ngài, sống đức tin là sống mật thiết với Chúa, như lời Chúa Giêsu dạy: “Hãy ở lại trong Thầy” (Ga 15,9). Mật thiết “như cành nho gắn với thân cây nho” (x. Ga 15,4).
8.
Thêm vào các gương sáng trên đây, tôi cũng học sống đức tin nơi thánh nữ Têrêsa Calcutta.
Thánh nữ dạy tôi sống đức tin là hãy nhìn thấy Chúa Giêsu trong những người nghèo khổ, và hãy tránh kết án bất cứ ai.
9.
Sau cùng, sống đức tin của tôi đã chịu ảnh hưởng rất nhiều từ Fatima, nơi Đức Mẹ đã nhắc nhở đến sự sám hối ăn năn. Sống đức tin hôm nay là hãy khiêm tốn nhận mình là kẻ cần phải ăn năn đền tội, cho mình và cho thế giới đang lâm nguy.
10.
Với mấy nét chính trên đây, tôi đã và đang sống đức tin như một cuộc gặp gỡ với Chúa. Gặp gỡ riêng tư, gặp gỡ thân mật, gặp gỡ thường xuyên.
Sống đức tin như thế một cách mãnh liệt trong suốt cuộc đời, nhất là cuộc đời Giám mục.
Tôi nói sự thật đó, chỉ để cảm tạ Chúa và cũng để chia sẻ trách nhiệm với cộng đoàn, mà tôi gắn bó.
11.
Sống đức tin, nếu phải là như trên đây đã gợi ý, thì lúc này, thiết tưởng chúng ta nên xem xét lại chính mình. Đây là vấn đề quan trọng, để làm chứng cho đức tin trong tình hình phức tạp hôm nay, và nhất là để cứu lấy chính mình.
12.
Nhờ đức tin, Chúa sẽ cứu chúng ta khỏi tội và khỏi lửa hoả ngục. Nhưng đức tin phải là đức tin mà Chúa muốn, chứ không phải đức tin mà mỗi người có quyền tạo dựng nên.
Đức tin là ơn trọng đại quý giá do Chúa ban. Chúa ban đức tin cho những ai khiêm nhường, nghèo khó, bé nhỏ.
Nếu hôm nay, chúng ta coi mình là những người đạo đức, thánh thiện, được quyền đào tạo đức tin với niềm tự đắc tự hào, thì đúng là chính chúng ta đã rơi vào một cuộc khủng hoảng về đức tin.
13.
Khủng hoảng về đức tin xảy ra trong chính những người tự nhận là nhân chứng của đức tin, thì hậu quả sẽ ra sao?
Cách đây đã mấy chục năm, tôi có dịp đi La Salette, để hành hương cầu nguyện với Đức Mẹ khóc. Bởi vì tại La Salette, Đức Mẹ đã hiện ra dưới hình một phụ nữ ngồi ôm mặt khóc. Đức Mẹ khóc, để cảnh báo về một tình hình đức tin sa sút lúc đó đang xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới, nhất là tại Pháp.
14.
Cảnh báo về tình hình đức tin sa sút, đó là việc Đức Mẹ đã làm bằng nhiều cách, kể cả bằng nước mắt của Mẹ.
Nhớ lại cảnh Đức Mẹ khóc ở La Salette, tôi cầu xin Đức Mẹ đoái thương đến tôi và Hội Thánh tại Việt Nam. Xin Mẹ đừng để xảy ra cảnh đức tin sa sút, do biến chất hay do bất cứ nguyên nhân nào. Nếu chẳng may sa sút, thì xin Mẹ thương cứu. Đức Mẹ sẽ cứu, nhưng cần chúng ta biết đón nhận với lòng khiêm nhường cậy trông.
Tình hình hiện nay là rất phức tạp. Đức tin chân thực sẽ cứu chúng ta.
15. Xem xét lại tình hình đức tin của mình, đó là việc Chúa muốn, mà mỗi người chúng ta nên làm trong năm nay, kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra ở Fatima.
Việc xem xét tình hình đức tin là việc không dễ chút nào. Rất cần ơn Chúa. Xin Mẹ Maria thương giúp chúng con. Amen.
GB. Bùi Tuần
Long Xuyên, ngày 19.5.2017.