1.
Từ lúc được tin ngày 23 tháng 11 này, Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ tiếp Chủ tịch nước Trần Đại Quang tại Vatican, tôi đã cầu nguyện rất nhiều.
Ý nguyện của tôi rất đơn giản. Tôi xin Chúa làm cho những phút vắn vỏi đơn sơ đó mở ra được về những giá trị đời đời.
Đúng là cuộc hội kiến sẽ vắn và đơn giản. Nhưng thời gian vắn và đơn giản đó sẽ sinh được hậu quả tốt đẹp lâu dài.
2.
Khi cầu nguyện, tôi nhìn thấy những hậu quả tốt đẹp lâu dài mở ra về những giá trị đời đời, tuy âm thầm, nhưng rất phong phú. Tôi xin được chia sẻ cái nhìn của tôi một cách vắn tắt.
3. Trước hết, tôi nhìn thấy trong cuộc gặp gỡ lịch sử này có sức mạnh của đời sống nội tâm.
Đời sống nội tâm của hai con người lịch sử này là chắc chắn khác nhau. Nhưng cả hai đều có một điểm giống nhau hơn kém ít nhiều. Điểm giống nhau đó là sức mạnh nội tâm giúp cho mình không những làm chủ được mình, mà còn làm cho từng lời nói của mình, từng cử chỉ của mình, biểu lộ ra được những nhân đức tốt đẹp, nói lên cái tâm và cái tầm của mình.
Chính đời sống nội tâm đó sẽ làm cho hai bên kính trọng nhau. Chính đời sống nội tâm đó sẽ làm cho cuộc gặp gỡ có bầu khí linh thiêng, như thể có sự hiện diện của một Đấng linh thiêng giữa hai người.
4.
Đời sống nội tâm nơi nhiều người ngoài công giáo được chứng minh là rất phong phú. Phong phú ở chỗ bao dung và tế nhị. Những nét đẹp này được nhận thấy rõ hơn nơi những tôn giáo truyền thống chuyên về tu thân, từ thiện tại Việt Nam chúng ta.
5.
Ngoài ra, tôi cũng nhìn thấy trong cuộc gặp gỡ lịch sử này có sức mạnh của lòng khao khát đi về phía trước.
Phía sau, tuy có nhiều lấn cấn trong lịch sử, nhưng bao dung khép lại, sẽ cùng nhau nhìn về phía trước.
Phía trước sẽ có nhiều phân hoá, nhiều xung đột, nhiều loại trừ nhau, nhiều suy thoái về đạo đức. Việt Nam và Toà Thánh có thể cùng nhau đi về phía trước đầy khó khăn đó với những hy vọng chính đáng.
6.
Cùng nhau mang hy vọng vào tương lai. Hy vọng đó là niềm tin, là tình yêu, là đồng hành trên con đường xây dựng hoà bình trong chân lý.
Phía trước của đất nước Việt Nam sẽ có nhiều khó khăn trắc trở.
Phía trước của Hội Thánh Việt Nam cũng sẽ có nhiều thách đố khó lường.
Toà Thánh biết thế. Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng biết thế. Do vậy, mà cả hai bên sẽ cùng nhau chia sẻ trách nhiệm về việc xây dựng bình an và hạnh phúc.
7.
Riêng phần tôi, với cái nhìn trên đây, tôi không dám nghĩ là mình sẽ làm được những gì lớn lao. Tôi chỉ mong làm được những việc nhỏ, thậm chí là rất nhỏ, nhưng theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.
8.
Nói cách khác, tôi muốn hưởng ứng những gì là tốt đẹp trong cuộc gặp gỡ lịch sử ngày 23 tháng 11 này, như một cách tôi làm chứng cho Chúa giữa Việt Nam hôm nay.
9.
Để là một chứng nhân giữa Việt Nam hôm nay, tôi cần là con người biết tìm tòi. Tôi tìm tòi để hiểu biết khả năng làm chứng cho Chúa, và hiểu biết tình trạng đồng bào tôi có quan tâm đến cuộc gặp gỡ lịch sử này hay không, hoặc có quan tâm một cách đúng đắn không.
Tôi không được chủ quan trong việc tìm tòi quan trọng vừa nói.
10.
Tôi tìm tòi và cầu nguyện, sau cùng tôi đã gặp được điều Chúa muốn gởi đến cho tôi. Điều đó là niềm vui và hy vọng.
Nhìn cuộc gặp gỡ giữa Đức Thánh Cha và Chủ tịch nước ngày 23 tháng 11 này, tôi nhận thấy niềm vui và hy vọng từ đó bay lên. Bay lên như một ngọn lửa thiêng.
Ngọn lửa thiêng đó xuất hiện giữa một bầu trời có nhiều mây đen và gió bão. Ngọn lửa thiêng đó báo cho mọi người biết ơn cứu độ đến từ trên và từ những con người tốt. Họ tốt ở sự họ chân thật, yêu thương và tin vào Đấng thiêng liêng.
Ngọn lửa thiêng đó là do Chúa làm nên từ những con người khiêm tốn, chân thật, chan hoà yêu thương và tin vào các giá trị thiêng liêng đời đời.
Ngọn lửa thiêng đó mở ra về phía cõi sống đời đời.
11.
Ngọn lửa thiêng đó được thắp lên cho lịch sử đất nước. Rồi từ ngọn lửa thiêng đó, tôi nhìn thấy nhiều ngọn lửa khác, bé nhỏ hơn, được thắp lên cho từng vùng, từng làng, từng xóm.
Tất cả những ngọn lửa thiêng đó chính là những nhóm nhỏ tốt lành, được Chúa dùng, để trở thành lửa mang niềm vui và hy vọng cho môi trường xung quanh.
12.
Nhìn thấy những ngọn lửa thiêng đó, tôi tự hỏi mình: Tôi có được là một người tốt, được Chúa dùng, để góp phần làm nên ngọn lửa thiêng nào không?
Trong chốc lát, tôi nhận ra một điều quan trọng: Có lửa hay không có lửa, tôi có ý nói về lửa thiêng. Khủng hoảng của nền giáo dục hiện nay là không quan tâm đào tạo nên những con người có lửa thiêng liêng trong mình.
13.
Những suy nghĩ trên đây đang giúp tôi cầu nguyện nhiều cho cuộc gặp gỡ lịch sử của hai nhà lãnh đạo mà tôi kính trọng. Ngày 23 tháng 11 năm 2016 là một ngày sẽ nói lên rất nhiều cho những ai biết tìm tòi và biết lắng nghe.
14.
Phía trước, sẽ là một cuộc chiến ác liệt giữa thiện và ác. Chúng ta rất cần ơn cứu độ. Ơn cứu độ đã được giới thiệu rồi. Phải lấy thiện mà thắng ác. Chúa dạy tôi: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” (Mc 14,38).
GB. Bùi Tuần
Long Xuyên, ngày 19.11.2016.