1.
Đã từ rất lâu cho đến bây giờ, tôi vẫn gắn bó với Đức Mẹ ở giáo xứ Đài Đức Mẹ Tân Hiệp.
Khi còn khỏe, tôi hay đi đến cầu nguyện ở tận nơi. Khi đau yếu, tôi vẫn cầu nguyện từ xa.
2.
Gắn bó của tôi được xây dựng từ một Lời Chúa. Một lần nọ, khi vừa nghĩ tới Đức Mẹ ở xứ Đài Đức Mẹ Tân Hiệp, tôi tự nhiên thấy hiện ra trong lòng trí tôi lời Chúa Giêsu phán xưa:
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền từ và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh của tôi thì nhẹ nhàng” (Mt 11, 28-30).
3.
Tôi hiểu ý Chúa, nên mỗi lần cầu nguyện với Đức Mẹ ở xứ Đài Đức Mẹ Tân Hiệp, tôi đều đến cầu nguyện đúng thân phận kẻ gồng gánh nặng nề.
4.
Tôi vác trên vai gánh nặng lo âu đủ thứ, như tội lỗi, mặc cảm, nết xấu, bệnh tật, thất bại, tổn thương của riêng tôi.
5.
Tôi cũng gánh tội lỗi và những khốn khổ của bao người thuộc về tôi.
6.
Tôi lại còn gánh những trách nhiệm phục vụ kẻ khác, Hội thánh và quê hương.
Tôi vất vả và mệt mỏi.
7.
Nhưng vừa thấy tôi, Mẹ đã vội chạy tới. Tôi cảm thấy Mẹ cảm thương tôi, Mẹ hiền lành và khiêm nhường. Tôi được an ủi, Mẹ bồi dưỡng và cho tôi được nghỉ ngơi. Mẹ chăm sóc tôi một cách trực tiếp, và gián tiếp qua cộng đoàn ở Đài, đặc biệt là qua các mục tử ở Đài.
8.
Bầu khí đặm tình thương, hiền lành và khiêm nhường.
Tôi có cảm tưởng là một bầu khí như thế rất cần có sự nhạy bén, sự tỉnh táo, để phân định được cái gì là tốt nên làm, đúng việc, đúng cách, đúng người, đúng lúc.
9.
Trong bầu khí đó, người ta dễ nhận ra dung nhan Chúa giàu lòng thương xót.
Làm chứng cho Chúa là như thế.
Truyền bá Tin Mừng là như thế.
10.
Tôi rất biết ơn các cha phụ trách ở Đài, trong đó có cha Giuse Nguyễn Văn Thắng. Nay ngài xin hưu. Nhưng tôi nghĩ ngài cũng sẽ hưu như tôi. Nghĩa là một cách nào đó, chúng tôi vẫn là những người mang gánh nặng của mình và của bao người khác, mà đến với Mẹ Maria và đến với Chúa.
11.
Đó là hạnh phúc của các giám mục và các linh mục được nghỉ hưu.
Có Đức Mẹ, có cộng đoàn, có Chúa, có những tấm lòng hiền lành, khiêm nhường và cảm thương, đó là các hạnh phúc lớn lao.
12.
Nếu cần nói đến những gánh nặng còn trên vai chúng tôi, thì tôi xin nói thực về một gánh nặng, đó là lo âu về một tình hình xấu đang xuất hiện, trong đó có sự xuống dốc trầm trọng về tinh thần hiền lành, khiêm nhường và cảm thương ngay trong nội bộ Hội thánh địa phương.
13.
Xin Đức Mẹ thương cứu giáo phận chúng ta khỏi sa vào tình hình đó.
Xin Đức Mẹ thương giữ gìn giáo phận chúng ta trong tình thương của Chúa.
14.
Tôi khẩn khoản và tha thiết cầu xin Chúa cho giáo phận biết tin tưởng và hiệp nhất với Đấng Bản Quyền Giáo Phận, mà đi về với Chúa nhờ con đường Đức Mẹ, nhất là trong tình hình phức tạp đầy thử thách và những bất ngờ đáng ngại này.
15.
Tôi hy vọng cha Giuse Nguyễn Văn Thắng, dù được nghỉ hưu, vẫn luôn là bản nhạc du dương ca ngợi tình yêu Chúa giàu lòng thương xót.
16.
Tôi tin tưởng các cha còn ở lại Đài, hoặc ra đi phục vụ nơi khác, sẽ vẫn là những người con gắn bó với Đức Mẹ hiền lành khiêm nhường và cảm thương của Đài Đức Mẹ Tân Hiệp.
Chúng ta cùng nhau cảm tạ Chúa. Amen.
Long xuyên, ngày 16.02.2019