1.
Từ mấy tháng nay, nhất là hiện giờ, thời sự hằng ngày đưa ra một tin tức có tính cách cảnh báo, đó là sạt lở.
2.
Nơi này sạt lở, nơi kia sạt lở. Với những hiện tượng giống nhau: Trên mặt đất có cây cối, nhà cửa, đường xá tốt đẹp. Nhưng sau vài cơn mưa lũ, đất đó rạn nứt, rồi đổ xuống sông, xuống biển, kéo theo mọi sự vật trên đất. Đối phó bằng nhiều cách, nhưng vô hiệu. Bởi vì đất chỗ đó chỉ là một lớp vỏ mỏng, dưới có những sóng ngầm thực mạnh. Đất mỏng dần. Tới một lúc nào đó, đất đó vỡ ra, đổ chìm xuống nước ngầm. Sạt lở đang gây nên bao tang tóc.
3.
Thời sự sạt lở về đất hiện nay đang làm cho nhiều người liên tưởng đến thời sự sạt lở về đạo đức trong xã hội và Hội thánh.
Ngoài mặt thì vẫn sinh hoạt như bình thường. Nhưng bên trong nội tâm thì vô vàn bất ổn. Nhất là dưới đáy lương tâm lại xuất hiện những giao tranh giữa thiện và ác.
Rồi, thêm vào đó lại có nhiều sự kiện bên ngoài gây nên nghi ngờ và ngao ngán. Đó là những sóng ngầm. Tới một lúc nào đó, nơi nhiều người sẽ xuất hiện sạt lở về đạo đức. Đổ vỡ niềm tin. Loạn lạc phương hướng. Đó là một khủng hoảng rất nguy hiểm.
Khủng hoảng đó nay đang xuất hiện ở nhiều nơi trong xã hội và trong Hội thánh.
4.
Trước tình hình như thế, Đức Mẹ đang cứu các con cái Mẹ bằng nhiều cách âm thầm. Một trong những cách mà Mẹ nhấn mạnh hiện nay là giúp các con cái Mẹ sống vững tin vào những thực tại thiêng liêng.
Xin phép được chia sẻ trường hợp của tôi như một ví dụ.
5.
Mẹ cho tôi cảm nhận rất rõ tôi được Chúa xót thương đặc biệt, mặc dầu tôi tội lỗi, hèn mọn.
6.
Mẹ cho tôi cảm nhận rất mạnh Chúa muốn tôi cũng hãy xót thương những kẻ khác, như Chúa thương tôi.
7.
Mẹ cho tôi cảm nhận rất sâu vai trò của ơn thánh. Để thực thi thánh ý Chúa, tôi phải cầu nguyện nhiều, phải xin Chúa Thánh Thần ban ơn giúp sức cho, để biết khôn ngoan trong mọi tình huống, cho dù bất ngờ, phải biết từ bỏ ý riêng, phải chấp nhận đi vào cửa hẹp.
8.
Mẹ cho tôi cảm nhận rất đặc biệt về sự Chúa hiện diện trong tôi. Lúc nào tôi cũng cảm thấy Chúa nhìn tôi với cái nhìn yêu thương có tính cách cứu độ tôi và giúp tôi cứu người khác theo thánh ý Chúa.
9.
Mẹ cho tôi cảm nhận rất thân mật về sự phải tỉnh thức lợi dụng mọi cơ hội, để phục vụ yêu thương một cách mau lẹ, tận tâm. Phải coi bất cứ một thiếu sót nào về tình yêu thương đều là xấu, cần phải sám hối.
Đó là những thực tại thiêng liêng, mà Đức Mẹ dạy tôi.
10.
Đón nhận những gì Mẹ đã dạy tôi, tôi lại chuyển những điều đó cho những người thuộc về tôi.
11.
Với cách đó, tôi khuyên những người khác hãy trực tiếp với Chúa Thánh Thần. Tôi không buộc ai phải theo lương tâm tôi. Tôi không bắt ai phải coi lương tâm tôi là thánh ý Chúa. Mỗi người hãy coi việc đào tạo lương tâm mình là một trách nhiệm.
12.
Kết quả là, như tôi thấy, rất nhiều người xa gần mà tôi quen, đang được Chúa Thánh Thần đào tạo lương tâm, để có những sáng kiến tốt đẹp, hợp với hoàn cảnh thực tế, mà mỗi người họ đang sống.
13.
Riêng tôi, tôi coi chiều kích thiêng liêng với những thực tại thiêng liêng là cực kỳ quan trọng trong việc sống đạo đức.
14.
Vì thế, chấn hưng nền giáo dục, mà coi thường chiều kích thiêng liêng và các thực tại thiêng liêng, thì sẽ không tránh được thất bại.
15.
Theo nhận xét của tôi, hầu hết mọi người Việt Nam đều có ý thức về chiều kích thiêng liêng nào đó và các thực tại thiêng liêng.
Có những người không theo tôn giáo, nhưng vẫn có tín ngưỡng. Nghĩa là họ tin vào nhiều thực tại thiêng liêng. Và đó là một thực tế rất đáng mừng, làm nền tảng cho việc chấn hưng đạo đức.
Những ai đánh mất chiều kích thiêng liêng sẽ rất khốn khổ.
16.
Tình hình càng rối reng, thì trách nhiệm những người tin Chúa càng phải rõ ràng về đạo đức.
17.
Rõ ràng là hãy sống theo lương tâm tốt lành như trình bày ở đây.
18.
Rõ ràng là cho dù một lúc nào đó, họ phải sống cô độc một mình, không có nhà thờ, không có linh mục, không có cộng đoàn, họ vẫn một mực sống với những thực tại thiêng liêng một cách gần gũi. Lúc đó họ vẫn hạnh phúc, bởi vì họ được các thực tại thiêng liêng ấp ủ, dẫn đưa.
19.
Tới đây, tôi nhìn lên Đức Mẹ, với tất cả niềm tin cậy phó thác, để cùng hiệp nhất với Hội Đồng Giám mục Việt Nam, với Hội thánh của Đức Kitô, mà tiếp tục cuộc hành trình ơn gọi của tôi. Ơn gọi của tôi được Đức Mẹ dắt dìu, che chở, ủi an, từng giờ, từng phút, từng giây, để tôi góp phần lo cho Đất Nước tôi được sự bình an của Chúa cứu độ giàu lòng thương xót.
20.
Với niềm tin và hy vọng, tôi dâng lên Chúa chia sẻ chân thành trên đây, dịp khai mạc Niên học mới trong một tình hình gây nhiều lo âu xao xuyến.
Long xuyên, ngày 05.09.2019