1.
Nhân ngày lễ mừng kính Đức Mẹ hồn xác lên Trời(ngày15-8), tôi xin Đức Mẹ ơn trọng này là được theo Đức Mẹ mà lên Trời.
Đức Mẹ trả lời tôi là Đức Mẹ rất vui, nếu thực sự tôi muốn theo chân Đức Mẹ để lên Trời.
2.
Tôi xin vâng. Và Đức Mẹ dạy: Hãy bắt chước Đức Mẹ mà sống ơn Chúa gọi.
Rồi Đức Mẹ cho tôi thấy: Đức Mẹ sống ơn Chúa gọi Mẹ một cách rất yêu thương và rất khiêm nhường.
Từ xưa, Hội thánh đã gọi Mẹ là Bông hồng huyền nhiệm. Và đúng là như vậy. Bông hồng là lửa yêu thương. Huyền nhiệm là khiêm nhường.
Ơn gọi Chúa ban cho Mẹ thơm đẹp ví như Bông Hồng, nhưng lại rất âm thầm, e lệ.
3.
Riêng về khiêm nhường thì rất phi thường. Mẹ không hề phô trương. Không hề trình diễn.
Mẹ không khoe cho ai biết Mẹ được Chúa chọn làm Mẹ Đấng Cứu Thế.
Mẹ một mình lặng lẽ đi thăm bà dì Isave.
Mẹ đi Bétlem như một phụ nữ đồng quê nghèo, giữa đám đông dân nghèo.
Mẹ hạ sinh Chúa Giêsu trong hang đá ngoài đồng, như một phụ nữ nghèo cùng cực.
Mẹ ẵm Chúa Giêsu trốn sang Aicập, như một người Mẹ nghèo khó, hèn hạ.
Mẹ ở Nagiarét mấy chục năm, như một người nội trợ lao động nhọc nhằn.
Mẹ rất sống chôn vùi, suốt cuộc thương khó Chúa Giêsu, suốt thời gian Chúa Thánh Thần hiện xuống, và suốt thời gian ở bên thánh Gioan tông đồ.
4.
Mẹ là Bông hồng huyền nhiệm. Bông hồng đỏ đẹp thơm, nhưng âm thầm, e lệ, kín đáo.
5.
Mẹ muốn tôi cũng hãy bắt chước Mẹ. Tôi thấy khó quá.
Tôi thấy sống ơn gọi như vậy, thì sẽ rất lạc lõng giữa bầu khí tôn giáo hiện nay.
Bởi vì hiện nay, khi cơ chế công nhận ai là người được Chúa gọi vào một chúc nào, thì thường người đó lập tức phổ biến tin đó ra, rồi mở lễ Tạ ơn một cách linh đình, hoành tráng. Với những lời tung hô, những thành tích, những tiệc tùng.
6.
Dầu vậy, hiện nay tôi được Mẹ cho thấy vẫn có những người sống ơn gọi của mình như bông hồng huyền nhiệm.
Họ rải rác khắp nơi. Họ ở trong nhiều tôn giáo.
7.
Ngay tại địa phương này, mà tôi đang phục vụ, tôi đã và đang thấy nhiều người sống các giá trị Phúc âm một cách huyền nhiệm, một cách lạ lùng.
Họ cầu nguyện, ăn chay, bố thí làm việc từ thiện, một cách kín đáo, âm thầm. Tránh mọi hình thức đạo đức nặng nề phô trương, trình diễn.
8.
Nhìn thấy họ, tôi nhận ra việc Chúa đang thực hiện, để họ thành những bông hồng huyền nhiệm. Tự nhiên những gương sáng đó khích lệ tôi.
9.
Ngày đêm, lúc nào tôi cũng mang trong mình tràng hạt Mân Côi. Tôi gọi đó là Xâu chuỗi những bông hồng. Cầu nguyện bằng kinh Mân Côi, tôi được Mẹ Maria nhắc nhở về bông hồng huyền nhiệm.
10.
Để theo Mẹ lên Trời, thì hãy là bông hồng huyền nhiệm. Rất khó là bông hồng huyền nhiệm, nhưng vẫn có thể, nhờ Mẹ với Mẹ và trong Mẹ.
11.
Mấy lần, khi đến viếng Đức Mẹ ở Lộ Đức bên Pháp, tôi tự nhiên được lôi cuốn đến một chi tiết về Đức Mẹ khi hiện ra ở đó.
Theo Benadette, người được Đức Mẹ hiện ra, thì khi em hỏi: “Bà là ai, để con về trình với Đức Cha giáo phận”, thì Đức Mẹ tỏ vẻ e lệ, nhìn lên Trời mà nói: “Ta là Đấng vô nhiễm nguyên tội”. Sau bao nhiêu thế kỉ, bây giờ mới nghe Đức Mẹ nói về ơn đặc biệt đó. Mẹ nói mà e thẹn. Đúng là Hoa Hồng mà huyền nhiệm, ở chỗ rất yêu thương, mà rất khiêm nhường.
12.
Hôm nay, khi chia sẻ những tư tưởng trên, tôi nhớ lại lời kinh mà Đức Mẹ khi hiện ra ở Fatima, đã dạy 3 trẻ nhỏ: “Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội chúng con. Xin giữ chúng con khỏi lửa hỏa ngục. Xin đem các linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn”.
13.
Chúa dạy tôi: Để khỏi xuống hỏa ngục, thì hãy là hoa hồng huyền nhiệm như Đức Mẹ, yêu thương, nhưng phải rất khiêm nhường.
14.
Thánh Phêrô quả quyết: “Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường” (1Pr 5, 5).
Khiêm nhường, yêu thương, đó là cách sống để theo Mẹ lên Trời.
Xin Mẹ thương giúp chúng con. Chúng con tin cậy ở Mẹ. Chúng con xin cảm ơn Mẹ. Chúng con thuộc về Mẹ.
Long Xuyên, ngày 20.8.2018