LỄ 155 NĂM TỬ ĐẠO
THÁNH PHÊRÔ QUÍ VÀ EMMANUEL PHỤNG
Có một ông già kia tên là Tái Ông, vợ chết sớm để lại cho ông một đứa con trai. Gia tài của ông chỉ có một con ngựa là đáng giá. Một ngày kia con ngựa của ông bỗng dưng mất tích. Hàng xóm xúm lại chia buồn với ông. Nhưng ông không tỏ dấu gì là buồn sầu mà lại nói: Biết đâu đó lại là điều may mắn.
Quả nhiên may mắn thật, vài ngày sau con ngựa cũ của ông trở về và còn lôi kéo thêm một con ngựa khác nữa rất đẹp. Hàng xóm chạy đến chúc mừng ông. Nhưng ông lại bảo: Biết đâu đó lại là điều xui rủi.
Đúng thật, đứa con trai của ông thấy con ngựa đẹp leo lên cưỡi thử, liền bị té què chân. Bà con lối xóm hay tin đến an ủi ông, thì ông lại nói: Biết đâu đó lại là điều may mắn.
Chẳng bao lâu sau, biên giới có giặc ngoại xâm. Tất cả thanh niên đều phải lên đường tòng chinh cứu nước. Chiến tranh làm chết rất nhiều quân lính. Con ông vì bị què chân nên được miễn ra trận, nhờ đó mà gia đình ông luôn được an toàn.
Trong cuộc đời, con người chẳng biết được cái gì là may mắn, cái gì là xui rủi. Có thể cái may mắn hôm nay lại là cái rủi của ngày mai. Cái rủi bây giờ có thể là cái may mắn trong tương lai.
Nhìn vào cuộc đời của hai thánh Phêrô Đoàn Công Quí và Thánh Emmanuel Lê Văn Phụng mà chúng ta mừng lễ hôm nay, chúng ta cũng thấy được việc họa phúc không biết đâu mà lường được.
Thánh Emmanuel Phụng là một người hiền lương nhân đức, nhiệt thành phục vụ, được mọi người lương cũng như giáo quý mến tín nhiệm. Do đó, ngài được dân làng bầu lên chức lý trưởng, còn trong đạo thì ngài làm Ông Câu. Không có linh mục thường xuyên coi sóc họ đạo, chính ngài cáng đáng mọi việc trong ngoài. Chính nhờ ngài mà họ đạo đã tái thiết một ngôi thánh đường khang trang, rồi còn cất nhà cho các nữ tu.
Cuối năm 1858, ngày 27/12, Đức Giám mục đã gởi đến họ đạo một linh mục trẻ 32 tuổi, mới chịu chức được 3 tháng, làm cha sở họ đạo. Đó là linh mục Phêrô Đoàn Công Quí. Mọi người giáo dân đều vui mừng hớn hở. Nhưng chỉ 10 ngày sau đó, ngày 7/1/1859, do mật báo có Tây dương đạo trưởng ở nhà Ông Câu Phụng, nên quan quân đến bao vây nhà. Và kết quả là Cha Quí, ông Câu Phụng cùng với 32 giáo hữu bị bắt giải về tỉnh Châu Đốc.
Đối với người đời thì đó là một tai họa, Cha Quí không thi hành được chức vụ linh mục, Ông Câu Phụng không phục vụ được gì cho họ đạo nữa. Nhưng thực ra, qua cảnh bắt bớ tù đày, các ngài có dịp dâng những hy sinh cho Chúa để sinh ích lợi cho cộng đoàn Giáo hội và để làm chứng nhân cho Chúa bằng chính đời sống tin tưởng và trung thành của mình.
Bảy tháng sau, sáng ngày 31/07/1859, linh mục Phêrô Đoàn Công Quí và Ông câu Emmanuel Lê Văn Phụng bị trảm quyết theo bản án nhà vua đã châu phê. Cái chết ở đây không phải là một tai họa nhưng thật sự là một diễm phúc, vì chính nhờ cái chết tử đạo này các ngài được Thiên Chúa và Giáo hội tôn vinh.
*** Việc họa phúc không biết đâu mà ngờ được. Vì thế Chúa Giêsu kêu mời chúng ta đừng sợ và phải tin tưởng phó thác vào bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.
“Ngay cả sợi tóc trên đầu của chúng ta, Thiên Chúa cũng đếm cả rồi”.
Hôm nay chúng ta mừng lễ Phêrô Đoàn Công Quí và Thánh Emmanuel Lê Văn Phụng. Chúng ta cùng hiệp ý tạ ơn Chúa và xin ơn bình an cho Giáo phận Long Xuyên, cho mọi người đang hiện diện nơi đây và cho tất cả mọi người. Chúng ta cũng xin Chúa, qua lời bầu cử của hai Thánh Tử đạo, cho công trình xây dựng Nhà Đón Tiếp khách hành hương tại gio xứ Châu Đốc này được nhiều ân nhân giúp đỡ để sớm hoàn thành tốt đẹp.
Mỗi khi chúng ta xin ơn gì, chúng ta hãy tin tưởng và để cho Chúa hành động. Chúng ta đừng thấy Chúa im lặng mà chúng ta mất lòng tin tưởng.
Chúng ta hãy nhớ rằng Thiên Chúa là Đấng khôn ngoan đầy quyền năng, dù có nhậm lời chúng ta cầu xin, Ngài cũng chỉ ban khi đến giờ đến lúc, khi thời gian thuận tiện.
Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta và tất cả cũng chỉ vì mưu ích cho chúng ta. Chúng ta hãy tin tưởng vào lời Chúa Giêsu đã nói: “Người cha trên trần gian tuy ác độc nhưng còn biết lấy của lành cho con cái, thì huống chi Cha các con trên trời sẽ ban ân lành cho những ai cầu xin”. Bổn phận của chúng ta là hãy tiếp tục cầu xin và tiếp tục cộng tác với nhau để xây dựng Giáo hội tại địa phương càng ngày càng vững mạnh và thánh thiện.
Thánh Emmanuel Phụng, là một tín hữu ngoan đạo, một gia trưởng gương mẫu. Dù chỉ là giáo dân, ngài là một tông đồ rất nhiệt thành. Ngài dâng cả cuộc đời và tiền của cho việc xây dựng Giáo hội. Từ việc xây dựng vật chất như nhà thờ, nhà xứ, đến việc xây dựng đức tin. Ngài là một giảng viên giáo lý đầy uy tín, không những cho họ đạo Cù Lao Giêng, mà cho cả tỉnh An Giang lúc bấy giờ.
Sự hợp tác giữa ngài với Cha sở còn rất trẻ là một sự hợp tác tuyệt vời, đáng làm gương mẫu cho sự hợp tác rất cần thiết giữa cha sở và Hội Đồng Mục Vụ Giáo xứ, giữa cha sở và các giáo dân trong giáo xứ.
Chúng ta cầu xin Chúa, qua lời cầu bầu của hai vị Thánh Tử đạo mà chúng ta mừng lễ
hôm nay, ban cho mỗi người chúng ta một đức tin can trường trước những khó khăn thử thách và sự nhiệt thành cộng tác với nhau để làm vinh danh Chúa và mưu ích cho mọi người tại địa phương thân yêu này. Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta. Amen.
Cha Luy G. Huỳnh Phước Lâm, Tổng Đại Diện giáo phận Long Xuyên