Để chuẩn bị cho Đấng Cứu Thế đến trần gian thực hiện Ơn Cứu Độ, Thiên Chúa sai phái một người dọn đường. Gioan Tẩy Giả, còn được gọi là Gioan Tiền Hồ. Người đi trước, người chuẩn bị con đường.
Hình ảnh con đường hiện diện khắp nơi trong các bản văn Kinh Thánh; bởi vì, trong các xã hội thời đó, những con đường và những lộ trình là mối dây liên lạc sống động giữa con người và các nền văn hóa. Chúng cũng còn là địa điểm của những cảm nghiệm thiêng liêng của Dân Chúa.
Dân Israel đã sinh ra trên một con đường: con đường hoang địa nơi mà Thiên Chúa đã dẫn dắt và đào tạo Dân riêng của ngài. Những thế kỷ sau đó, Dân Chúa, vì bất trung, đã lãnh nhận con đường lưu đày ở Babylone. Thế nhưng, Thiên Chúa đã không bỏ rơi israel: sau năm mươi năm, ngài đã hứa là cho Israel trở về quê hương xứ sở. “ Các ngươi hãy chuẩn bị con đường của Chúa, qua hoang địa ”.
Lời hứa kỳ diệu này về một con đường tự do mới đến thật tự nhiên trên đôi môi của vị Tiền hô để loan báo việc Đấng Cứu Thế đến. Những con đường xứ Palestine sẽ thực sự trở thành “ những con đường của Chúa”. Chính nơi đó mà ngài sẽ công bố “ Tin Mừng”: “Thời gian đã mãn, Nước Thiên Chúa đã đến gần” ( Mc 1,15 ).
Chúng ta còn nhớ, sau khi phục sinh từ cõi chết, Chúa Giêsu đã ra lệnh cho các môn đệ đi lại những con đường của loài người để làm cho trở thành những con đường của Chúa: “ Anh em hãy đi khắp nơi trên thế giới; hãy loan báo Tin Mừng cho toàn thể tạo vật”.
Khi tiên tri Isaia công bố lời rao giảng này, thì ông đã biết là, nó sẽ được lắng nghe. Chính ngay giữa lòng sự khốn quẫn mà dân Israel nghe những từ ngữ này vang lên mãnh liệt: “ Dân Ta”, “ Thiên Chúa của anh em”. Đó cũng chính là những từ ngữ của Giao Ước vĩnh cửu giữa Thiên Chúa và Dân ngài. Thật vậy, Dân Chúa đã lỗi hẹn, thất trung; và họ biết điều đó; thế nhưng, họ vẫn xác tín một cách chắc chắnlà, Thiên Chúa luôn trung tín, cho dù có gì xảy ra đi nữa, và không có gì sẽ có thể xé rách Giao Ước mà ngài đã ký kết với dân Israel. Thiên Chúa cao trọng hơn con người rất nhiều, đã tha thứ một cách không tính toán.
Ngày nay, một câu hỏi chính yếu được đặt ra: Làm thế nào lời của tiên tri Isaia có thể vang dội đến tai những người đương thời của chúng ta ?- Những người kitô hữu có biết rằng, họ đã được yêu thương một cách kỳ diệu trong Giao Ước vĩnh cửu của Thiên Chúa hay không ?-
Nếu chúng ta coi bí tích Rửa tội của chúng ta là cao trọng, chúng ta phải rút ra từ đó những hệ quả. Chúng ta đã được ngụp lặn trong Chúa Thánh Thần, chúng ta mãi mãi được ghi dấu ấn từ Chúa Thánh Thần. Điều đó phải trao ban cho chúng ta tất cả những sự mạnh dạn để chu toàn sứ mạng của chúng ta. Sứ mạng này có hai, nếu chúng ta đọc lại thư thánh Phêrô và Phúc Âm theo thánh Marcô. Đó là công bố Tin Mừng và làm cho ngày của Chúa mau đến.
Để đạt được điều đó, cần phải có ba điều kiện:
Thứ nhất là hãy yêu mến thế giới. “ Người ta chỉ có thể biến đổi những gì mà người ta yêu mến”. Chúng ta phải yêu mến trách nhiệm này đã được ủy thác cho chúng ta, và không bao giờ nản lòng. Thế giới đang trông chờ chứng từ đức tin và niềm hy vọng của chúng ta, được thể hiện một cách cụ thể trong cuộc sống đời thường.
Thứ hai là hãy học biết phân định điều gì đi đúng hướng. Tái dẫn nhập mọi điểm qui chiếu vào Nước Thiên Chúa đang đến. Thực hiện điều đó trong tư tưởng, trong phán đoán và trong cung cách ứng xử của mình, ngày nay là một bổn phận chính yếu của Giáo Hội. Trước hết, không phải vì nền văn hóa nhấn mạnh đến tương lai. Mà, bởi vì lòng trung tín với Tin Mừng đòi hỏi. Dù cho đôi khi cần phải can đảm và lội ngược dòng.
Điều kiện thứ ba là hãy hành động, quyết tâm dấn thân. Đừng tự bằng lòng về việc hối tiếc quá khứ. Chương trình của Thiên Chúa đòi hỏi sự cộng tác của chúng ta, ngay bây giờ, cho dù nhỏ bé, nhưng rất cần thiết và quý báu.
Điều kiện sau cùng rất đơn giản là hãy giữ nụ cười. Vui tươi và lạc quan. “ Sứ điệp niềm hy vọng vĩnh cửu của chúng ta, chính là bình minh sẽ đến… Ngay cả những đêm thiếu vắng những vì sao nhất, cũng sẽ loan báo bình minh của một tuyệt tác nào đó đang ló dạng.
Mỗi người hãy là một Gioan Tiền Hô, dọn đường cho Chúa đến trong cuộc đời chúng ta và địa phương thân yêu của chúng ta.