Thứ Hai, 23 Tháng Mười, 2017 00:00
Chúa nhật XXX Quanh năm A ( Mt 22, 34-40 )

Đặt câu hỏi: giới răn nào quan trọng nhất, người thông luật đã biết trước câu trả lời là, phải yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Bởi vì đó là niềm tin của người Do thái, và là lời cầu nguyện ba lần mỗi ngày của họ.

Thế nhưng họ vẫn hỏi, một đàng là vì nếu đó là giới răn quan trọng nhất, thì những luật lệ khác là thứ yếu. Họ sẽ giản lượt tình yêu đối với Thiên Chúa qua các nghi thức phụng vụ trong hội đường. Từ đó, trung thành với các nghi lễ là yêu mến Thiên Chúa, không cần để ý đến tình yêu đồng loại và việc bác ái. Đàng khác, họ cũng nhắm vào Chúa Giêsu, vì lời giảng dạy và hành động của ngài quá nhấn mạnh về lòng thương xót đối với những người bất hạnh, trái với tính cách nệ luật của họ, nhất là trong vấn đề giữ ngày sabbat. Họ cho rằng, Chúa Giêsu quá quan tâm đến con người, làm thiệt hại cho Luật Lệ của Thiên Chúa.

Biết rõ ý đồ của họ, Chúa Giêsu đã nhân dịp này, bày tỏ lập trường của ngài: giới răn quan trọng nhất không phải trong Lề luật, mà là trong con tim, trong tấm lòng.

Sau khi xác nhận giới răn thứ nhất và quan trọng nhất là tình yêu Thiên Chúa, Chúa Giêsu liền khẳng định, giới răn thứ hai cũng giống như giới răn thứ nhất, là: hãy yêu tha nhân như chính mình ngươi. Giống nhau, có nghĩa là bằng nhau và quan trọng như nhau. Thật vậy, trong mỗi con người, dù có thế nào đi nữa, cũng là một nét phản ảnh Thiên Chúa. Tất cả mọi người được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa. Vì thế, yêu mến một con người là yêu mến chính Thiên Chúa. Không yêu mến anh em là từ chối Thiên Chúa. Chính vì thế mà Chúa Giêsu đã từng nói: Tất cả những gì các người làm cho những kẻ bé mọn này là anh em ta, là các ngươi làm cho chính ta.

Hơn nữa, chúng ta được mời gọi trở nên giống Thiên Chúa như lời Chúa Giêsu đã nói: Hãy hoàn thiện như Cha các ngươi trên trời là Đấng hoàn thiện. Mà, một trong những nét hoàn thiện của Thiên Chúa, chính là yêu thương tất cả mọi người, trong tất cả mọi hoàn cảnh. Thiên Chúa là tình yêu. Vì thế, nếu không yêu mến, hay không còn yêu mến nữa, thì sẽ không còn là Thiên Chúa nữa. Mà, Ơn gọi của chúng ta là càng ngày càng phải trở nên giống ngài hơn. Vì thế, tình yêu đối với tha nhân không thể nào tách rời ra khỏi tình yêu đối với Thiên Chúa. 

Vấn đề đặt ra là, làm sao giữ được quân bình giữa hai tình yêu này. Bởi vì, trong lịch sử, đôi khi người ta đòi ưu tiên trước hết cho các nghi lễ phụng vụ, với lập luận: bỏ các nghi thức hay xao lãng chúng, là xa rời Thiên Chúa. Dựa vào đó, người ta không quan tâm đến việc yêu mến tha nhân. Ngược lại, có người đề cao việc yêu thương anh em, vì cho rằng, tình yêu này là dấu chỉ tình yêu chúng ta dành cho Thiên Chúa. Điều đó rất đúng. Thế nhưng, nếu dùng lập luận đó để biện minh cho việc không đến nhà thờ hiệp thông với cộng đoàn trong lời cầu nguyện và các bí tích, thi thật là sai lầm.

Đối với Chúa Giêsu thì rõ ràng, kính mến Thiên Chúa và yêu thương anh em chỉ là một. Xao lãng tình yêu này, là coi nhẹ tình yêu kia. Không thể hình dung việc người ta có thể kính mến Thiên Chúa mà lại không yêu thương anh em. Cũng không thể tin rằng là, người ta có thể yêu mến anh em hết mình mà lại không bày tỏ tình yêu đối với Thiên Chúa qua các nghi lễ phụng vụ. Vì thế, không cần phải chọn lựa giữa tình yêu Thiên Chúa qua việc đọc kinh xem lễ trong nhà thờ và tình yêu Thiên Chúa được thể hiện qua việc phục vụ tha nhân. Bởi vì, cả hai chỉ là một, chẳng những không loại trừ nhau, mà còn hỗ trợ nhau, liên kết với nhau.

Kính mến Chúa và yêu thương anh em là hai mặt của giới răn yêu thương. Tình yêu này cần phải được thể hiện bằng việc làm, trong cuộc sống đời thường, đối với Chúa và đối với anh em, qua việc tích cực tham dự các bí tích và các việc bác ái.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com