Câu hỏi của Chúa Giêsu cho các môn đệ vẫn còn vang dội cho đến hôm nay. Và trong lúc nầy, dường như Chúa Giêsu đang hiện diện giữa chúng ta, cũng đặt câu hỏi với từng người chúng ta.
« Theo quan niệm trần gian, người ta nghĩ Thầy là ai ?- ». Dường như không có ai phủ nhận sự hiện hữu của Chúa Giêsu. Ngoài Phúc Am, lịch sử dân Do Thái và lịch sử đế quốc Roma đã minh chứng rõ ràng sự có mặt của ngài trên trần gian. Đối với nhiều người, Chúa Giêsu là một con người gương mẫu, có nhiều đức tính siêu phàm, một vị ân nhân của nhân loại...nhưng vẫn chỉ là một con người.
« Còn các con, các con nói Thầy là ai ?- ». Có rất nhiều người tín hữu không có khả năng giải thích thích đáng Chúa Giêsu là ai. Đồng ý là Chúa Giêsu là một con người, một con người lịch sử. Thế nhưng, ngài cũng là Thiên Chúa. Mầu nhiệm nầy, ngài không mạc khải liền một lúc, mà bày tỏ từ từ. Trước tiên ngài chuẩn bị các tông đồ chấp nhận chân lý đặc biệt nầy. Rồi dần dần, qua những lời giảng huấn và những phép lạ, ngài nói rõ và làm chứng về bản tính Thiên Chúa của ngài: « Thầy có trước Abraham. Thầy từ trời xuống. Thiên Chúa Cha và Thầy là một. Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ».
Chính vì tự xác nhận mình là Thiên Chúa, mà các kẻ thù đã muốn ném đá ngài, và về sau, đã kết án tử hình ngài. Trả lời cho họ, ngài nói: « Nếu các ngươi không tin lời Ta, thì ít nhất hãy tin vào những việc Ta làm ». Thực ra, ngài đã làm rất nhiều những phép lạ để minh chứng là ngài đã nói sự thật, sự thật đã Thiên Chúa Cha hai lần xác nhận: « Đây là Con Ta yêu dấu. Hãy nghe lời ngài ». Và bằng chứng hùng hồn nhất để khẳng định ngài là Thiên Chúa thật, chính là ngài đã tự mình phục sinh sau khi chết đi ba ngày. Hai ngàn năm lịch sử của Giáo Hội đã củng cố sự xác tín vào thiên tính của ngài. Đã có biết bao vị thánh đã sẵn sàng hy sinh mạng sống để minh chứng cho niềm tin đó.
*** Cũng giống như Phêrô, chúng ta vẫn thường tuyên xưng, Chúa Giêsu là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Thế nhưng, đó có thể chỉ là những lời nói suông, rỗng tuếch, theo thói quen, không ý nghĩa. Đó có thể chỉ là hình thức bên ngoài, đôi khi bôi bác, không có thực chất.
Bởi vì, nếu chúng ta xác tín, Chúa chúng ta là Đấng Cứu Thế, là Thiên Chúa thật, thì cuộc sống chúng ta phải đổi khác rất nhiều. Chúng ta sẽ luôn vui sống trong sự phó thác, vì biết chắc chắn là ngài toàn năng, hằng yêu thương, ban mọi ơn lành cho chúng ta. Chúng ta sẽ sống trong niềm hy vọng, cậy trông, bởi vì ngài luôn nhân từ ban ơn tha thứ cho những ai có lòng ăn năn thống hối, bởi vì hạnh phúc thiên đàng vĩnh cửu sẽ là phần thưởng đời đời dành cho con cái Chúa. Chúng ta sẽ luôn hăng hái nhiệt tình loan báo Tin Mừng Tình Yêu của ngài cho những anh em chung quanh, bằng chính cuộc sống bác ái, yêu thương gương mẫu, qua những biến cố trong đời thường, bởi vì chúng ta đã lãnh nhận sứ mạng cao quý đó qua bí tích Rửa tội, và chúng ta phải chu toàn sứ mạng đó một cách hiệu quả thì mới xứng đáng là môn đệ của ngài.
Đây cũng là dịp rất tốt để mỗi người nhìn lại đời sống đức tin của mình, bởi vì chính cách sống chúng ta sẽ nói cho chúng ta biết, chúng ta có thực sự tin Chúa Giêsu là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống hay không vậy.