« Các con đừng sợ !». Ba lần Chúa Giêsu lặp đi lặp lại để trấn an các môn đệ trước viễn tượng đầy khó khăn, thử thách của đời sống người tông đồ. Thế nhưng thử hỏi: Chúa Giêsu có sợ hay không ?- Xin thưa: có và không.
Thật vậy trong cuộc đời chu toàn sứ mạng thực hiện ơn cứu độ, Chúa Giêsu chưa bao giờ lo sợ phải đương đầu với giáo quyền thời đó khi phải bày tỏ cho họ biết là, chính tình yêu và lòng thương xót đã thúc đẩy và soi sáng hoạt động của ngài.
Khi chữa lành các bệnh nhân vào ngày sabbat, ngài muốn tỏ cho thấy tình yêu thương một người đau khổ phải đi trước những luật lệ tôn giáo thánh thiêng nhất. Ngài chất vấn các người biệt phái về tập tục thanh tẩy, rửa tay trước khi làm một số việc, để nói cho họ biết là, điều chính yếu đối với Thiên Chúa, chính là sự tinh sạch bên trong tâm hồn, chứ không phải hình thức hời hợt bên ngoài. Khi phải đi đến với những người phong cùi để chữa lành họ, và giúp họ tái hoà nhập vào đời sống xã hội, là ngài muốn khẳng định rằng, mọi người cho dù có khốn khổ cùng cực đến thế nào đi chăng nữa, cũng đều có quyền được chúng ta quan tâm và kính trọng. Ngài thường xuyên lui tới với những người nghèo khó nhất, những người bị khinh bỉ nhất, những người thu thuế và tội lỗi, ăn uống đồng bàn với họ, là để cho biết rằng, cũng như thầy thuốc, lương y cần cho những người đau yếu, bệnh hoạn, chứ không phải cho những người khỏe mạnh; ngài đã đến trần gian không phải vì những người công chính, mà là để cứu vớt những người tội lỗi. Ngài tha thứ tội lỗi cho một người bất toại trước khi chữa anh ta lành, là để báo cho biết, sứ mạng của ngài là Đấng Cứu Chuộc, giải thoát con người khỏi tội lỗi, sự chết và ma quỷ. Ngài không sợ, thẳng thắng tố cáo cái thói giả hình của các luật sĩ và biệt phái, là những người đòi hỏi qui định một cách hẹp hòi đời sống tôn giáo của dân chúng, và đòi thực hiện sự công bình, lòng thương xót và lòng trung tín theo quan điểm méo mó riêng tư của họ.
Qua tất cả những việc đó, Chúa Giêsu biết rõ là, ngài trở thành kẻ thù của những người có trách nhiệm tôn giáo lúc bấy giờ. Nhưng ngài không sợ hãi: lòng trung thành với sứ mạng được trao phó vượt lên trên tất cả. Và nhất là trong cuộc Khổ nạn, ngài đã không sợ khẳng định công khai bản tính Thiên Chúa của ngài trước mặt những người xét xử, khi họ hỏi: « Ong có phải là Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa không ?- ». Câu trả lời khẳng định đã kết án tử cho ngài. Quả thật, Chúa Giêsu đã không hề sợ hãi để trung thành với sứ mạng cho đến cùng.
Nhưng đàng khác, Chúa Giêsu cũng là một con người như tất cả mọi người, như chúng ta. Ngài không phải là một con người vô cảm, khắc kỷ trước những đau khổ gặp phải và trước cái viễn tượng cuộc thương khó sắp tới của ngài. Khi hấp hối trong vườn Giethsemani, chúng ta thấy ngài rã rời vì buồn phiền, sợ hãi và lo lắng. Cảm thấy cô đơn, bị bỏ rơi, ngài đau buồn thống thiết tột cùng, đến nỗi mồ hôi hoà lẫn máu tiết ra ngoài. Rõ ràng là Chúa Giêsu cũng sợ đau khổ và chết chóc. Thế nhưng, nỗi sợ hãi đó luôn luôn nhường chỗ cho niềm tín thác vào tình yêu Thiên Chúa Cha và sự thực hiện thánh ý trong chương trình cứu chuộc nhân loại.
*Giống như Chúa Giêsu, chúng ta cũng sợ hãi đau khổ và chết chóc, ngay cả khi chúng ta tin là, Thiên Chúa luôn luôn ở với chúng ta, sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Thật vậy, trong khi sống đời sống người Kitô hữu, chúng ta sẽ gặp phải những chống đối, những khó khăn, thử thách, nguy hiểm. Để sống niềm tin vào Thiên Chúa là Cha chung, tất cả mọi người là anh em; để sống Tin Mừng tình yêu, sự tha thứ, biết chia sẻ với anh em đồng loại theo gương Chúa Giêsu; để loan báo Đấng Cứu Thế đã chịu Thương khó, chịu chết và sống lại để giải thoát mọi người khỏi tội lỗi và sự chết... Chắc chắn chúng ta sẽ gặp phải những dửng dưng, thù địch, đe dọa, áp bức, bách hại...và có thể đi đến chỗ phải hy sinh mạng sống. Trong những trường hợp đó, chúng ta hãy nhớ lại gương của Chúa Giêsu và lời trấn an của ngài: « Hãy tin tưởng ! Đừng sợ ! ».
Đừng sợ những kẻ chỉ giết đưọc thân xác, nhưng không làm gì được linh hồn. Bởi vì không ai trên trần gian có thể hủy diệt được sự sống vĩnh cửu, hạnh phúc đích thực đời sau của chúng ta.
Đừng sợ, bởi vì Thiên Chúa là Cha, luôn luôn yêu mến và chăm sóc từng người một. Một con chim sẽ chỉ đáng giá một xu, thế mà không con nào rơi xuống đất ngoài thánh ý Thiên Chúa. Mà chúng ta còn quý hơn chim sẻ gấp nhiều lần. Hơn nữa, mọi sợi tóc trên đầu đã được đếm cả rồi.
Đừng sợ, bởi vì Chúa Giêsu luôn ở với chúng ta trong bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc đời. Vâng, chúng ta đừng sợ bước theo Chúa và làm chứng cho Chúa. Bởi vì, ngài cũng sẽ làm chứng cho chúng ta trước mặt Cha ngài trên trời trong ngày sau hết của chúng ta.