Thứ Sáu, 19 Tháng Mười Hai, 2014 00:00
Chúa nhật IV Mùa Vọng B ( Lc 1, 26-38)

Với ý định khôn ngoan vô cùng của Thiên Chúa, công cuộc cứu độ cần được thực hiện qua trung gian của một người phụ nữ. Đó là Đức Maria. Sự cộng tác của ngài là điều không thể thiếu. Một sự cộng tác tự do, ý thức, tích cực và có hiệu quả. Vì thế, thiên thần Chúa được sai đến để loan báo Tin mừng vinh phúc.

Thực ra, ở đây không chỉ đơn thuần là một sự truyền tin, thông báo. Sứ điệp của thiên thần Gabriel thực sự là một sự “ sai đi trong sứ mạng”, theo mẫu gương ơn gọi của các tiên tri trong Kinh thánh. Đức Maria được thánh hiến thành một ngôn sứ, một tiên tri. Bởi vì ngài đã cưu mang Ngôi Lời trong thân xác của ngài. Lời kinh ca ngợi khi đáp lại lời chúc mừng của người chị họ Elisabeth là một bài ca tiên tri muôn thuở …

Sứ mạng cao quý này mang những dấu ấn muôn thuở.

Trước hết, sứ mạng do hồng ân Thiên Chúa. Kính chào “ Bà đầy ơn phúc”. Còn hơn cả một lời tán dương chúc tụng, thiên thần bày tỏ cho Đức Maria tình yêu vô biên mà Thiên Chúa dành cho ngài. Ngài nhận lãnh sự bảo đảm ban đầu của tất cả sứ mạng tiên tri: “ Thiên Chúa ở cùng trinh nữ ” Tất cả các ơn gọi đều bắt đầu bằng ơn huệ tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế, mỗi khi chúng ta bị cám dỗ quay lưng lại với lời mời gọi của Thiên Chúa, xem công việc của Thiên Chúa như là một gánh nặng phải mang vác, là dấu chứng tỏ chúng ta đã không nhận thấy được sự tín nhiệm và âu yếm của Thiên Chúa đối với chúng ta. Cảm giác cô đơn đôi khi xâm chiếm tâm hồn chúng ta trên con đường theo đuổi ơn gọi là một thử thách. Đó có thể là triệu chứng của sự thiếu cầu nguyện và thiếu sự hiện diện của Đấng cùng đồng hành với chúng ta.

Thứ đến, sứ mạng vượt qua khỏi sự sợ hãi. Thiên thần Gabriel trấn an      “ Maria đừng sợ !”. Trước ý định của Thiên Chúa, Đức Maria cảm thấy mình quá bé nhỏ. Ngài nhận thấy rõ ràng là, sự thấm nhập của Thiên Chúa đã làm chao đảo cuộc đời của mình, đã đưa đẩy ngài vào những sự bất ngờ… Sự sợ hãi này không xa lạ gì với chúng ta khi đứng trước lời mời gọi của Thiên Chúa. Chúng ta giật nảy mình lên khi Chúa gõ cửa nhà chúng ta. Chúng ta nghi ngờ sư xâm nhập làm xáo trộn sự yên tĩnh cố hữu và những dự định riêng tư của chúng ta: Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì ?- Tại sao ?- Mà tại sao lại là     con ?- Thực tế cho thấy, chấp nhận lời mời gọi của Thiên Chúa như là một cơ may không phải luôn luôn là một điều hiển nhiên. Cũng không phải dễ dàng gì để tin tưởng, tín nhiệm vào ngài giữa những khó khăn, thử thách của cuộc sống .

Đồng thời, sứ mạng cần biết lắng nghe những dấu chỉ. Khi thốt lên:          “ Điều đó xảy ra thế nào ?”, Maria đã chấp nhận ý định của Thiên Chúa và muốn tựa vào cách thế thực hiện. Ngài nhận lấy một câu trả lời: đứa trẻ sẽ sinh ra là ơn huệ của Thiên Chúa. bởi vì không có gì mà Thiên Chúa không làm được. Và một dấu chỉ được đưa ra: Elisabeth đã mang thai, dù vẫn bị xem là son sẻ.

“Việc đó xảy ra thế nào ?-“ Chúng ta thường đặt câu hỏi này: trước tương lai của chúng ta, của thế giới, của Giáo hội; trước những vấn nạn của cuộc đời, hay trước con đường ăn năn thống hối, quay về với Thiên Chúa. Việc đó xảy ra thế nào ?-“ Thánh Thần Chúa sẽ đến thực hiện đầy đủ những cái bất khả thi của chúng ta. Chúng ta hãy chú ý đến những dấu chỉ được gởi đến cho chúng ta. Một khi đã nhận ra được những dấu chỉ chứng tỏ sự hiện diện, tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa, thì lúc bấy giờ chúng ta cũng sẽ nhìn thấy niềm vui sung mãn, với bài kinh Ca Ngơi của Đức Maria.

Chúng ta biết rằng, theo gương của Đức Maria, mỗi người chúng ta cũng được mời gọi cộng tác với Chúa, làm việc với Chúa để loan báo Tin Mừng Tình Yêu của Chúa đến cho mọi người, để đem ơn cứu độ hồng phúc cho những người chung quanh. Và cái địa chỉ mà Chúa sai chúng ta đến chính là gia đình, là khu xóm, là giáo xứ thân yêu của chúng ta. Ơn Chúa luôn được trao ban tràn đầy cho chúng ta, để có thể chu toàn sứ mạng cao quý này. Những dấu chỉ rõ ràng, chính là những thành quả đạt được do ơn Chúa và sự góp phần của bản thân, tuy nhỏ bé, nhưng rất cần thiết. Những dấu chỉ còn là những công trình đang thực hiện, cần đến sự góp phần của chúng ta. Vì thế, vấn đề còn lại là, mỗi người đừng né tránh, trốn lánh, đùn đẩy cho người khác, nhưng hãy ý thức, dấn thân, xắn tay áo, cùng với mọi người thực hiện thánh ý Chúa, giới thiệu Chúa cho những anh em chung quanh chúng ta..

Người Khách Cuối Cùng  ( Quà Tặng Giáng Sinh )

Chuyện xảy ra ở Bêlem vào lúc trời vừa rạng sáng. Ngôi sao lạ vừa biến mất và người khách hành hương cuối cùng vừa từ giã hang bò lừa để trở về. Đức Maria xếp lại đống rơm và Hài Nhi sắp ngủ… thì cánh cửa nhẹ nhàng mở ra. Một người đàn bà xuất hiện ở cửa, áo rách rưới, rất già và nhăn nheo đến độ trên khuôn mặt màu đất, người ta có cảm tưởng cái miệng của bà cũng chỉ là một vết nhăn mà thôi.

Thấy bà, Maria sợ như thể một bà tiên dữ mang xui xẻo nào đến. Nhưng may thay ! Hài Nhi đang ngủ. Chú lừa và chú bò lặng lẽ nhai rơm, nhìn người khách lạ tiến vào, không một chút ngạc nhiên, y như chúng đã biết bà ấy từ lâu lắm. Trái lại, Maria không ngừng đưa mắt theo dõi. Mỗi bước chân của bà đối với Maria hình như dài bằng cả thế kỷ. Bà già tiếp tục bước tới, và bây giờ thì bà ở bên máng cỏ. Bé Giêsu vẫn say sưa ngủ.

Bất chợt Hài Nhi mở to đôi mắt, và Mẹ ngài ngạc nhiên khi thấy cặp mắt của con Mẹ và đôi mắt của người đàn bà hòan tòan giống nhau, cùng chiếu lên một niềm hy vọng. Bà già cúi mình trên đống rơm, trong khi bàn tay lục lọi trong mớ áo quần rách nát một vật gì đó. Maria luôn nhìn bà một cách lo lắng. Các con vật cũng nhìn, nhưng chúng không có vẻ gì ngạc nhiên, như thể đã biết cái gì sẽ xảy ra.

Cuối cùng, bà già tìm được nó và kéo ra từ trong bộ quần áo cũ kỹ một vật được giấu trong bàn tay. Bà đưa cho Hài Nhi.

Sau khi kho tàng của Ba Vua và các lễ vật của các mục đồng, thì quà tặng này cái gì thế ?- Bà này từ đâu đến ?- Maria không được biết. Nàng chỉ thấy cái lưng còng với số tuổi của bà còn còng hơn nữa khi cuối xuống trên cái nôi. Nhưng, chú bò và chú lừa thấy mà vẫn không ngạc nhiên tí nào. Và như thế kéo dài khá lâu. Cuối cùng, bà già đứng thẳng người lại như trút khỏi một vật gì quá nặng đã kéo ghì bà xuống đất. Đôi vai của bà không còn còng. Khuôn mặt bà đã tìm lại được vẻ trẻ đẹp diệu kỳ. Và khi bà rời cái nôi để ra cửa và biến mất trong đêm tối từ nơi bà đã đến, thì Maria cũng thấy được quà tặng diệu kỳ của bà.

Evà ( chính là bà già ) vừa trao lại cho Hài Nhi một trái táo nhỏ, trái táo của tội đầu tiên ( và bao nhiêu tội tiếp theo ). Và trái táo nhò đó rạng sáng ở đôi tay em bé sơ sinh như quả địa cầu của một thế giới mới vừa mới sinh ra với Hài Nhi Giêsu.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com