Để chuẩn bị mùng lễ Giáng Sinh, làm thế nào mà không nghĩ đến người nữ đã cộng tác vào ơn cứu độ của chúng ta. Phụng vụ mời gọi chúng ta suy ngẫm về mầu nhiệm Nhập Thể. Chúng ta hãy dùng lời sứ thần để nuôi dưỡng sự cầu nguyện của chúng ta.
Kính chào Bà đầy ơn phúc. Thiên thần không chào bà bằng tên của bà là Maria, nhưng bằng cái tên mới là: “ Đầy Ơn Phúc”. Tên đó có nghĩa là sự tuyển chọn Đức Maria như là Mẹ của Con Thiên Chúa. Như thế là nói rằng, Đức Trinh nữ có tất cả những ơn lành siêu nhiên; như thế là nói rằng, ngài thánh thiện biết bao, ngài được đầy tràn phúc lành của Thiên Chúa dường nào; như thế cũng là nói rằng, ngài đã được chuẩn bị chu đáo như thế nào để đón nhận sứ điệp của thiên thần. Chúng ta đừng quên rằng, người thiếu nữ này đã được thấm nhuần Lời Chúa. Ngài sống bằng Lời Chúa. Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa chọn lựa để trở thành nghĩa tử của ngài qua bí tích Rửa tội; thế nhưng, sự tuyển chọn Đức Maria thì hoàn toàn độc đáo và duy nhất.
“ Xin đừng sợ”. Chúng ta phải hiểu sự bấn loạn của Đức Maria. Ngay cả khi ngài đã được chuẩn bị, thì cuộc gặp gỡ độc đáo này với sứ giả của Thiên Chúa có thể làm cho ngài bối rối. Sự truyền tin là sự mạc khải mầu nhiệm Nhập Thể: ơn mà Thiên Chúa thực hiện từ chính Đức Maria, và từ cuộc đời của Đức Maria cho ơn cứu độ. Làm thế nào mà không kinh ngạc bởi mầu nhiệm được thực hiện nơi Đức Maria được chúc phúc cho được ?- Đức Maria “ đầy ơn phúc”, bởi vì mầu nhiệm Nhập thể của Ngôi Lời, sự kết hợp của Con Thiên Chúa với bản tính nhân loại, được thực hiện và hoàn thành chính xác nơi Đức Maria.
Thế nhưng, Đức Trinh nữ một cách dịu dàng đặt một câu hỏi thời danh: làm thế nào ?- Câu hỏi đó đồng thời vừa là một câu hỏi, vừa là một sự kinh ngạc thán phục, bởi vì không có gì là không có thể đối với Thiên Chúa. Câu hỏi “ Làm thế nào” này, ngài đặt ra một lần duy nhất vào lúc Truyền tin. Sau lời Fiat, xin vâng, ngài phó thác hoàn toàn cho thánh ý Thiên Chúa; ngay cả ở dưới chân thập giá, khi Con của ngài ủy thác cho ngài người môn đệ như một người con, ngài cũng không hỏi “ làm thế nào”; ở giữa lòng bóng tối; điều đó sẽ được xem như là một tiếng vang thầm lặng của tiếng Fiat, xin vâng của ngày Truyền tin.
Ở đó có một sự chi phối thần thiêng, kỳ diệu, trên tâm hồn hoàn toàn tinh tuyền của Đức Mariai. Ngài lắng nghe Lời Chúa và ngài đụng chạm đến Ngôi Lời. Chính thính giác và xúc giác thường giúp chúng ta diễn tả cái hiện thực của đức tin, và đồng thời cái tính cách bất toàn của nó. Người tín hữu không nhìn thấy, nhưng lắng nghe; lắng nghe Lời Chúa và lời này tác động từ bên trong, chứ không bên ngoài như lời nói của con người. Lời này cho phép một sự đụng chạm thực sự bên trong của tinh thần chúng ta với Ngôi Lời.
Đối với chúng ta, Đức Maria là một khuôn mẫu. Thực ra, Đức Maria để cho Lời Chúa bám rễ nơi ngài. Trong trí khôn và tâm hồn của ngài, không có gì kháng cự lại, tất cả được trao ban cho hoạt động trực tiếp của Thiên Chúa. Tiếng Xin vâng của ngài chứng tỏ điều đó một cách tuyệt diệu. Qua sự xin vâng của đức tin, hy vọng và bác ái, Đức Maria thâm nhập vào trong một sự thân mật hoàn toàn mới mẻ với Thiên Chúa, Con của ngài. Chúa Cha chuyển thông cho ngài bí mật của tình yêu, yêu cầu ngài sống tình yêu đó với Thiên Chúa. Qua sự xin vâng này, Đức Maria thâm nhập vào trong mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi, để sống bằng chính mầu nhiệm này. Chúa Cha mạc khải tình phụ tử khi trao ban cho Đức Maria khả năng sinh sản kỳ diệu của người mẹ. Chính trong tình mẫu tử của Đức Maria, mà Thiên Chúa Cha mạc khải tình phụ tử của ngài.
Tiếng Fiat, xin vâng này là cội rễ, nguồn gốc của tất cả đời sống chiêm niệm. Đức Maria, qua tiếng fiat, xin vâng này, trở thành người mang Thiên Chúa, Nhà Tạm sống động của Ngôi Lời nhập thể. Ngài là Đền thờ của Thánh Thần Chúa; ngài là nhà của Thiên Chúa, nhà cầu nguyện và chiêm niệm. Nơi ngài tất cả đều quan tâm đến sự hiện diện đáng yêu. Sau cùng, qua tiếng fiat, xin vâng, ngài đã chọn lấy thái độ của tất cả người đầy tớ của Thiên Chúa. Không có sự phục vụ nào khiêm tốn hơn, bắt buộc hơn, cuốn hút hơn, và đồng thời cũng quý phái hơn, đẹp đẽ hơn là sự phục vụ, là tạo thành cho Thiên Chúa một thân xác nhân loại. Việc phục vụ trở thành Mẹ Thiên Chúa, chính là một việc phục vụ rất nghèo khó, bởi vì phải chấp nhận không có một chút quyền hành gì trên Con của mình. Trong suốt cuộc đời của ngài, ngài sẽ chấp nhận không giữ gì lại cho riêng mình, khi Thầy Chí Thánh sẽ đến nhận lại nơi ngài cái kho tàng đã được ủy thác.
Xin Đức Maria giúp chúng ta sống mầu nhiệm Giáng sinh. Xin cho mỗi người chúng ta biết chuẩn bị làm mới lại tiếng fiat, xin vâng đối với Chúa, bởi vì chúng ta phải làm nảy sinh trong chúng ta Ngôi Lời, Ba Ngôi Thiên Chúa, đang làm nơi ở của ngài trong mỗi người chúng ta.
Chúng ta hãy đi theo con đường đươc Đức Maria vạch ra, ngài sẽ dẫn đưa chúng ta đến ánh sáng, đến chân lý; ngài là đường chắc chắn nhất, con đường cần thiết, chúng ta đừng bao giờ quên điều đó. Một nền linh đạo kitô giáo mà không có Đức Maria sẽ không còn là linh đạo kitô giáo nữa. Tiếng xin vâng của Đức Maria ở giữa lòng tiếng xin vâng nghèo nàn của chúng ta; thế nhưng, chính như thế mà Thiên Chúa đón nhận tiếng xin vâng của chúng ta, và làm chúng ta trở thành con cái của mầu nhiệm Nhập thể.