Thứ Năm, 05 Tháng Mười Một, 2020 00:00
Chúa Nhật XXXII Quanh Năm A ( Mt 25, 1-13 ) năm 2020

Theo phong tục của người Do Thái thời Chúa Giêsu, các cô phù dâu đi đón chàng rể. Họ vui vẻ tháp tùng chàng rể đến nhà cô dâu. Chỉ khi bước vào trong nhà, thì lễ cưới mới thực sự bắt đầu. Theo thói quen, chàng rể thường đến chậm. Ở đây, chàng rể lại đến vào ban đêm, giữa khuya, và bất ngờ. Những cô khôn ngoan, biết phòng xa, đem dầu dự trữ theo. Khi chàng rể đến, với đèn cháy sáng trong tay, các cô vui vẻ cùng bước vào phòng tiệc và tham dự lễ cưới. Còn các cô khờ dại, chậm chạp, phải ra đi kiếm dầu cho đèn của mình; khi trở về thì đã quá muộn, họ đã bị loại trừ.

*** Chúa Giêsu dùng dụ ngôn nầy để nhắn nhủ chúng ta về thái độ phải có đang khi chờ đợi Chúa đến trong ngày tận thế, đem lại thiên đàng vinh phúc. Chúa sẽ lại đến trong ngày sau hết; nhưng cụ thể hơn, đó cũng chính là giờ phút cuối cùng của chúng ta trên trần gian. Để có thể bước theo ngài vào Nước Trời, chúng ta phải sẵn sàng trong giờ phút sau cùng đó. Cái giờ phút tối quan trọng đó, cái giờ phút quyết định đó, chúng ta không biết là lúc nào, khi nào, ở đâu. Chỉ biết là chắc chắn nó sẽ đến. Do đó cần phải tỉnh thức, cần phải sẵn sàng. Khờ dại, hay khôn ngoan là do có sẵn sàng hay không.

Thực vậy, cách sống của nhiều người trong chúng ta có vẻ như muốn giản lược đạo vào một ý tưởng mơ hồ về Thiên Chúa, và về một số nguyên tắc. Trong khi đó, sống đạo thực sự phải phát xuất từ bên trong tâm hồn, phải bám rễ từ con tim yêu mến: Sống đạo là tin vào một Đấng rất thân thiết, ngài sắp đến và chúng ta đang khao khát được gặp ngài.

Dĩ nhiên, có lắm lúc chúng ta cảm thấy như đang ở trong đêm tối: chán nản, không nhìn thấy rõ hướng đi. Có nhiều khi chúng ta có cảm tưởng là, tất cả đều vô ích; Thiên Chúa ở quá xa, không nghe thấy, nhất là khi chúng ta gặp những hoàn cảnh khó khăn, thử thách, xui rủi, hay thất bại. Chúa Giêsu biết rõ điều đó. Ngài hiểu rõ tâm trạng của chúng ta. Cho nên ngài mới nói với chúng ta về sự trung tín, kiên tâm chờ đợi, ngay cả trong bóng đêm cuộc đời, ngay cả khi tưởng chừng không lối thoát.

Đàng khác, vì thời gian chờ đợi kéo dài, chúng ta cảm thấy mệt mỏi. Thiên Chúa thì vô hình và thinh lặng, cho nên, đức tin của chúng ta vì thế có thể phai nhạt dần dần. Lúc đó, kinh nguyện của chúng ta sẽ trở thành một thói quen buồn tẻ. Chúng ta tham dự thánh lễ một cách máy móc, lơ đãng, không chú ý. Chúng ta đi dần đến thờ ơ, dửng dưng, nguội lạnh. Chúng ta không còn nhớ đến Chúa, và cũng không chờ đợi ngài nưã. Cuộc sống bấy giờ chỉ còn là cuộc sống vật chất: công ăn, việc làm, cơm gạo, học hành, tiền bạc...

Chúng ta buồn ngủ. Chúng ta đã ngủ. Chúa biết điều đó. Nhưng Chúa nhắc chúng ta phải tỉnh thức. Tỉnh thức không có nghĩa là cấm không được ngủ, mà là luôn luôn phải ở trong tư thế sẳn sàng, phản ứng nhanh, không trì hoãn, không bỏ lỡ cơ hội có một không hai, không bối rối, sợ hãi. Tỉnh thức chờ đón một cách tích cực, năng động, chứ không thụ động. Nghĩa là giữa bao thế sự thăng trầm, giữa bao lo toan, tính toán, vất vả của cuộc đời, chúng ta vẫn luôn sống đức tin, vẫn luôn thực hiện thánh ý Chúa, vẫn luôn tỏa sáng tình yêu huynh đệ, bằng những việc làm thiết thực, có hiệu quả. Đó là thái độ khôn ngoan cần thiết, không thể thiếu của công dân Nước Trời.

*** Năng nhớ đến cái chết, luôn nghĩ đến Nước Trời, thường xuyên khao khát đời sống vĩnh cửu, là một phương cách tốt đẹp để giúp chúng ta tỉnh thức chờ đón Chúa. Khôn ngoan tỉnh thức chờ đón, thì ngày Chúa đến, cho dù là bất ngờ, sẽ là ngày hạnh phúc viên mãn của chúng ta.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com