“ Đối với con, Thầy là ai ?“
Bài Phúc Am này rất nổi tiếng, rất được nghiên cứu, là một mớ bồng bông rối rắm của những vấn nạn khó khăn. Về sự trỗi vượt lãnh đạo của tông đồ Phêrô, về “ cái quyền của những chìa khóa Nước Trời ” mà Phêrô được Chúa Giêsu trao ban, về sự từ chối chấp nhận một Đấng Thiên Sai đau khổ, để đem lại ơn cứu độ cho mọi người, trái với quan niệm thông thường của người dân đương thời…
Thế nhưng, ở giữa tất cả những vấn nạn chung đó, xuất hiện vấn nạn căn bản, chính yếu, cá nhân, thân thiết nhất và trực tiếp nhất, đối với mỗi người kitô hữu. Đó là: “ Đối với con, Thầy là ai ?“
Chúng ta hãy dừng lại một giây lát. Điều quan trọng cần phải quan tâm chú ý: chính Chúa Giêsu chất vấn mỗi người chúng ta. Ngài hỏi: “ Đối với con, Thầy là ai ?“
Điều đó có nghĩa là, đối với bản thân của mỗi người, Chúa Giêsu là ai ?- Chúa Giêsu thân thiết như thế nào ?- Ngài làm gì cho chúng ta và cho cuộc đời chúng ta ?- Quá khứ, hiện tại và tương lai của từng người có liên hệ gì đến ngài hay không ?- Hạnh phúc đích thực, sung mãn và vĩnh viễn của cuộc sống mà chúng ta mong mỏi và khao khát đạt được, có phải là món quà quý báu nhất mà chính ngài, chứ không phải ai khác, hứa hẹn và trao ban cho chúng ta hay không ?- Có phải chính ngài và chỉ có ngài hướng dẫn chúng ta những con đường đúng đắn phải đi qua, giữa bao thế sự thăng trầm của cuộc sống, để có thể vào hưởng hạnh phúc trong Vương Quốc Tình Yêu của Thiên Chúa hay không ?-…
Và để giải gỡ chúng ta ra khỏi những lý thuyết ngay lập tức, chúng ta hãy tự hỏi: với Chúa Giêsu, chúng ta sống cái gì, sống ra sao, sống thế nào ?
Nói một cách khác: nếu người ta cất Chúa Giêsu khỏi chúng ta, chúng ta sẽ trở nên thế nào, trở nên điều gì ?- Không có Chúa Giêsu, chúng ta sẽ ra sao, chúng ta sẽ sống như thế nào ?-
Thực ra, tôn giáo của chúng ta, đức tin của chúng ta được bày tỏ trong Kinh Tin Kính, cuộc sống người kitô hữu chúng ta trong cuộc sống đời thường… chỉ là cách diễn tả cuộc gặp gỡ tình yêu giữa chúng ta và Chúa Giêsu trong cuộc đời của chúng ta mà thôi. Thử hỏi chúng ta sống chuyện tình nào với Đức Kitô, Đấng mà chúng ta tuyên xưng là Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng ta, không có ngài, chúng ta sẽ hư mất ?-
Chúng ta còn nhớ một vài lời khẳng định của Chúa Giêsu làm chúng ta bị sốc. Với người thanh niên có nhiều của cải muốn có sự sống đời đời, Chúa đề nghị: “ Anh hãy bán tất cả tài sản của anh, bố thí cho người nghèo, và theo Tôi.” Với những người thiện chí muốn trở thành môn đệ của Chúa, thì Chúa cho biết: “Nếu Anh yêu mến ai đó hơn tôi, thì Anh không xứng đáng với Tôi.” Với người ngỏ ý muốn theo Chúa, nhưng xin phép về từ giã những người thân yêu trước, xin phép về chôn cất người thân qua đời trước đã, thì: “ Anh hãy để người chết chôn cất người chết, còn Anh, hãy theo Tôi.” “Ai đã cầm cày mà quay lại sau lưng, thì cũng không xứng đáng với Tôi.”…
Và như thế đó, sự chết bỗng chốc trở thành Cuộc Gặp Gỡ quyết định sau cùng. Lúc đó, câu trả lời sẽ sáng tỏ, rõ ràng, dứt khoát: Đối với con, Thầy là tất cả. Không có Thầy, chúng con không làm được gì. Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Bỏ Thầy, chúng con biết theo ai ?- Chỉ có Thầy mới có Lời Ban Sự Sống Đời Đời…
Ngay cả khi chúng ta không sống điều đó tốt lắm, chúng ta cũng cảm nghiệm được rằng, ngài là cuộc sống của chúng ta. Ngài là tất cả của chúng ta. Đó cũng chính là cuộc sống của hàng triệu triệu người, nam cũng như nữ, những vị thánh được tôn kính trong Giáo Hội, trên khắp thế giới.
Chỉ có điều là, chúng ta có thực sự yêu mến, tin tưởng, cậy trông ngài là Đức Ktiô, Con Thiên Chúa hằng sống, Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng ta hay không mà thôi.
Câu trả lời, chính là cuộc sống của chúng ta vậy.