Thứ Tư, 22 Tháng Bảy, 2020 00:00
Chúa nhật XVII Quanh năm A ( Mt 13, 44-52 ) năm 2020

Vua Salomon rất nổi tiếng về sự khôn ngoan. Thế nhưng sự khôn ngoan của nhà vua, cho dù có cao quý đến đâu đi nữa, cũng chỉ nằm ở bình diện nghệ thuật cai trị, điều khiển, và phân biệt lành dữ, thiện ác. Trong khi đó, Chúa Giêsu chỉ cho biết, sự khôn ngoan đích thực, chính là biết chọn lựa điều gì tốt đẹp nhất trước hết, có khả năng đem lại niềm vui trọn vẹn, vĩnh viễn, mà ngài gọi là Nước Trời. Là hạnh phúc nơi Thiên Chúa. Là chính Chúa Giêsu. Là sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa trần gian. Ngài dùng dụ ngôn, so sánh Nước Trời như kho báu và viên ngọc quý mà mọi người đều ao ước, mong muốn, tìm kiếm.

Điều đáng chú ý là, ngay khi khám phá ra kho báu, ngay khi tìm được viên ngọc quý, cả hai nhân vật trong dụ ngôn liền bán tất cả những gì mình có để chiếm hữu được vật quý trọng nhất. Điều được nhấn mạnh ở đây không phải là bản chất của kho báu hay viên ngọc, mà là thái độ của đương sự trước sự khám phá đầy bất ngờ này. Điều đó cho thấy, Nước Trời, hay hạnh phúc nơi Thiên Chúa, là một thực tại quý giá nhất, được ẩn dấu. Phải có tinh thần của người tìm kiếm. Phải có thái độ của người đam mê, hâm mộ. Điều đó đòi phải mất thời gian, phải dò dẫm, tập trung. Phải hy sinh, chịu đựng, phải vất vả, khó khăn.v.v. thì mới mong đạt được ý nguyện.

Điểm chính yếu của hai dụ ngôn nằm trong sự liên kết giữa việc khám phá ra kho báu và cái quyết định dứt khoát mà nó khơi lên. Cả hai nhân vật đã hành động ngay lập tức. Không chần chờ. Không trì hoãn. Cũng thế, việc Chúa Giêsu loan báo về Nước Trời là môt cơ hội quý giá cần phải nắm bắt ngay lập tức. Đừng bỏ lỡ dịp may có một không hai. Phải biết chọn lựa Tin Mừng, và dứt khoát từ bỏ tất cả những gì còn lại. Bởi vì đây là một giá trị vô cùng lớn lao, không gì sánh được.

Chúng ta còn nhớ khi chàng thanh niên giàu có đến hỏi: anh ta phải làm gì để nên trọn lành, Chúa Giêsu đã trả lời: Nếu muốn nên trọn lành, hãy về bán tất cả những gì anh có, bố thí cho người nghèo, rồi trở lại và đi theo Chúa. Nghe xong, anh ta buồn rầu bỏ đi. Đi tìm ý nghĩa cho cuộc sống, nhưng anh ta đã không đi đến cùng. Bởi vì anh ta có nhiều của cải. Thật là một cảnh tương phản với những người trong dụ ngôn: quá mừng vui, những người này đã bán đi tât cả những gì mình có, và mua thửa ruộng có kho báu và viên ngọc quý đó.

Cũng nên nhớ, chúng ta đừng lẫn lộn phương tiện và mục đích. Đầy vui mừng ở đây, không phải vì sự từ bỏ, mà là vì sự hy sinh đó cho chúng ta đạt đến sự thân mật với Thiên Chúa, đang khi giải thoát chúng ta khỏi những gì làm cản trở chúng ta đi đến cái chính yếu. Hành động như thế không nằm trong cái “ logique” thương mại, mua bán, nhưng trong cái “ logique” của tình yêu. Hai con người khám phá ra kho tàng trong hai dụ ngôn là những con người đam mê đã nhìn thấy nơi đối tượng mong đợi một giá trị vô biên. Vì thế cho nên, họ sẵn sàng hy sinh những gì còn lại, ít giá trị hơn.

** Dùng những dụ ngôn trên đây, Chúa Giêsu muốn nhắc nhớ chúng ta một sự thật hiển nhiên: Thiên Chúa, Chúa Giêsu, hay Nước Trời là một kho báu vô giá, đem lại hạnh phúc đích thực, sung mãn và vĩnh cửu cho mỗi người. Thế nhưng, trong thực tế, chúng ta đã đặt ngài ở đâu trong bậc thang giá trị của chúng ta ?- Nếu cần thiết, chúng ta có sẵn sàng cho đi tất cả, để sống với Thiên Chúa hay không ?- Trong cuộc sống, chúng ta có thật sự chỉ chọn Chúa Giêsu là kho báu quý giá duy nhất hay không ?- Câu trả lời sẽ dễ dàng tìm thấy qua cách sống của chúng ta. Nói khác đi, chúng ta đã làm gì cụ thể để sống thân mật với ngài, để luôn luôn hiểu biết ngài hơn, và để yêu mến ngài trên hết mọi sự. Chúng ta có sống theo lời ngài hay không ?

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com