Khi chúng ta sống những giờ phút khó khăn, hay khi chúng ta nhìn thấy những con người vật lộn trong những hoàn cảnh gần như là không thể chịu nổi, tự nhiên chúng ta quay về Thiên Chúa để chất vấn ngài: “ Chúa ở đâu ?- Chúa làm gì ?- Chúa không nhìn thấy chúng con đang ở trong hoàn cảnh bối rối như thế nào hay sao ?- Chúa không nhìn thấy những con người này đang giẩy giụa trong cảnh khốn quẫn như hỏa ngục hay sao ?- Chúa là Đấng Toàn Năng. Người ta gọi ngài là Đấng Tối Cao, Đấng rất hùng mạnh. Thế thì tại sao ?- Tại sao ngài ym lặng ?- Tại sao ngài vắng mặt ?- Tại sao ngài bất động ?- Tại sao ngài ngủ mê ?-“
Câu hỏi xưa như trái đất. Người ta đã đặt câu hỏi này, vào thời Chúa Giêsu. Các môn đệ của ngài cũng đã đặt câu hỏi đó trong những thập niên sau khi ngài sống lại. Chúa đã Giêsu loan báo Nước của Cha ngài sắp đến. Thế nhưng, nó đến rất chậm và chậm cắm rễ trong trái đất. Thiên Chúa đã ở đâu ?- Ngài đã làm gì ?- Tại sao ngài không can thiệp một cách mãnh liệt hơn, để Nước Thiên Chúa xâm nhập vào thế gian như một ngọn cuồng phong, và đốt nóng các tâm hồn như một ngọn lửa lớn bùng phát ?-
Chúa Giêsu trả lời cho những vấn nạn của các môn đệ khi khẳng định rằng, Chúa Cha luôn hiện diện trong thế gian và ngài hành động không mệt mỏi để Vương quốc của ngài cắm rễ, lớn lên và phát triển. Thế nhưng, điều đó không cần thiết phải xảy ra như các môn đệ mong muốn, ưa thích.
Những cách hành động của Thiên Chúa thì huyền nhiệm, kín đáo, thường gây ngỡ ngàng. Hành động của ngài trong thế giới và trong Giáo Hội được so sánh với hành động mà ngài thực hiện, giờ này qua giờ khác, ban đêm cũng như ban ngày, để hạt giống được vun trồng trong đất nẩy mầm, mọc lên và cho những trái ngon vào thời điểm thích hợp. Tăng trưởng, lớn lên như thế, nhưng trong bóng tối, tận thẩm sâu tâm hồn và thường khi nhất là trong những gì là khiêm tốn, nghèo hèn và yếu đuối. Người ta không tự động nhận ra một hành động giống như thế. Phải có một cái nhìn sâu sắc, để có thể đạt đến đó. Phải có một cái nhìn đức tin.
Chúng ta quá mơ ước về một Thiên Chúa thực hiện những hành động phù hợp với hành động của chúng ta. Chúng ta muốn điều đó được thực hiện nhanh chóng và hoành tráng. Thiên Chúa thì kín đáo, hết sức tôn trọng con người. Ngài không tự đưa mình ra phía trước để làm cảnh, gây ấn tượng. Ngài không phải là người chuyên làm phép lạ. Ngài hành động nơi kín đáo nhất của các con tim, trong khi dùng tất cả thời gian theo ý muốn của ngài, và tôn trọng sự tự do của từng người. Đây đó, ngài làm nên những việc nhỏ bé; chỉ sau này chúng sẽ lớn lên; chỉ sau này mới mang nhiều hoa trái.
Như thế, chúng ta phải biết kiên nhẫn với Thiên Chúa và phải sống bằng hy vọng. Phải biết để Thiên Chúa làm việc theo nhịp độ của ngài. Phải chấp nhận là, sẽ không luôn luôn nhìn thấy bằng chính đôi mắt của chúng ta những điều ngài thực hiện. Cần phải tin vào những gì vĩ đại và độc đáo ngài chuẩn bị cho chúng ta. Cần phải học biết lắng nghe tiếng của ngài trong thinh lặng, nhận ra hành động của ngài trong đêm tối, và khám phá ra sự hiện diện của ngài nơi những người bé nhỏ nhất và khiêm tốn nhất.
Những nhận xét ngắn ngủi này có thể áp dụng vào những gì mà chúng ta đang sống trong Giáo Hội, những năm gần đây. Biết bao nhiêu lần chúng ta có cảm tưởng là Giáo Hội của chúng ta bị mất tốc độ, mất đất và mất ảnh hưởng. Không lẽ Thiên Chúa khoanh tay rồi sao ?- Hay là chúng ta đã bị ngài bỏ rơi ?-
Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy tin vào sự hiện diện của ngài, tin vào sự hiện diện năng động và phong phú của ngài, mặc cho thế sự bên ngoài có thế nào đi nữa. Chúa Giêsu nói: “ Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào, người đó cũng không hay biết nữa.” Chính Thiên Chúa làm cho hạt giống nảy mầm và lớn lên, cho dù chúng ta ngủ hay chúng ta đang làm việc. Và ngày cũng như đêm, Giáo Hội, Giáo Hội của ngài, vẫn được xây dựng, Vương Quốc của ngài vẫn được thành lập và phát triển, chúng ta không biết thế nào.
Chúng ta có tin điều đó không ?- Chúng ta có tin điều đó một cách vững vàng không ?- Giờ đây, chúng ta hãy đứng lên, xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng ta, khi chúng ta tuyên xưng đức tin của các tông đồ, cũng là đức tin của chúng ta.