Điều đáng chú ý trong phép lạ biến bánh và cá hoá ra nhiều để nuôi hơn năm ngàn người nơi hoang địa trên đây, chính là: đám đông dân chúng lại giữ một vai trò quan trọng đối với Chúa Giêsu. Thậm chí họ còn là tác giả chính, bởi vì những hoạt động và phản ứng của Chúa Giêsu được điều khiển bởi đám đông. Ngài để mình bị quấy rầy bởi đám đông; ngài đáp ứng những nhu cầu về sức khỏe và sự đói khát của họ.
Chúng ta còn nhớ, trước đó, Chúa Giêsu rút lui vào nơi hoang vắng. Lý do tại sao ?- Xin thưa là ngài vừa được biết một tin xấu: Gioan Tẩy giả bị giết chết, và ngài cần phải suy nghĩ. Có thể ngài nghĩ đến hành động của ngài và việc rao giảng của ngài đã đụng chạm dữ dội đến giới cầm quyền Do thái. Ngài sẽ có thể chịu cùng một số phận với Gioan Tẩy Giả, nếu ngài không cảnh giác. Vì thế, ngài muốn ở một mình. Thế nhưng, đám đông dân chúng từ các thành thị và làng mạc chung quanh tuôn đến với ngài. Và lập tức, ngài đành phải rời bỏ đời sống riêng tư, để tiếp đón họ. Ngài để cho mình bị quấy rầy.
Ngài cũng để cho mình bị xúc động. Đám đông này đã bỏ thành phố, làng mạc để đến với ngài. Một dấu chỉ tin cậy như thế đi vào tận trái tim của ngài: đó là những con chiên lang thang phiêu bạt đang đi tìm một chủ chăn. Ngài không lẩn tránh cái tiến trình tất yếu của những khao khát sâu thẩm này. Ngài cúi xuống trên những con chiên yếu đuối nhất, ngài nâng niu những con chiên tàn tật, và ngài chữa lành chúng.
Giờ ăn chiều đã trôi qua. Buổi chữa bệnh kéo dài quá muộn. Các môn đệ can thiệp để kết thúc, và gợi ý giải tán đám đông. Đối với Chúa Giêsu, điều đó không thành vấn đề. Ngài đã cứu chữa những người đau yếu, bệnh hoạn, đem lại niềm vui lớn lao cho chính họ và những người thân của họ; thế nhưng, đối với những người khác, ngài vẫn chưa làm gì cả. Như một người cha trong gia đình, ngài sẽ tập họp tất cả mọi người trong một bữa ăn chung; ngài tạo nên một sự hiệp thông nơi bàn ăn. Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn, và bẻ ra thành từng miếng trao cho các vị khách đang ở chung quanh ngài. Và mọi người đều được no nê.
Qua đó, chúng ta nhận thấy một cách rõ ràng sự cảm thông và lòng kính trọng của Chúa Giêsu đối với đám đông. Ngài nhận thấy những nhu cầu vật chất và thiêng liêng của những con người này, và ngài chịu tốn công sức để làm thoả mãn họ. Ngoài lương thực vật chất, họ còn cần một người thủ lãnh, có khả năng qui tụ họ lại trong một sự liên kết huynh đệ anh em. Như Môisen trong sa mạc ngày xưa, Chúa Giêsu nhận lãnh trách nhiệm này, và ngài tập họp họ lại trong một tấm bánh được chia sẻ. Với các môn đệ đang dửng dưng với đám đông và muốn giải tán họ, qua thái độ của ngài, Chúa Giêsu dạy cho các ông biết, đám đông thật quan trọng đối với ngài biết bao.
Phúc âm hôm nay chỉ cho thấy những chọn lựa và những ưu tiên của Chúa Giêsu. Công trình của Chúa Giêsu, chính là sẵn sàng phục vụ đám đông, là trở thành đầy tớ của mọi người. Do đó, Đức Giáo Hoàng, các Giám Mục, các linh mục và các tín hữu không quan trọng nơi chính mình; các vị ấy chỉ quan trọng trong mức độ mà các vị ấy sẵn sàng phục vụ những anh em khác như Chúa Giêsu đã làm. Những ai nhìn thấy những người khác quan trọng và phục vụ họ, mới thực sự là những người quan trọng.
Hôm nay Chúa Giêsu mời gọi chúng ta tự chất vấn chính mình: đâu là những chọn lựa của chúng ta ?- Đâu là những ưu tiên trong cuộc sống chúng ta ?- Nói khác đi, chúng ta trao ban cho người khác sự quan trọng nào ?- Bởi vì qua đó, chúng ta sẽ khám phá ra hình ảnh thực sự của chúng ta. Chúng ta thuộc loại người như thế nào ?-
Bí tích Thánh Thể mà chúng ta cử hành là Thân Thể của Đức Kitô được chia sẻ cho nhiều người. Bí tích Thánh Thể nhắc chúng ta nhớ hãy quan tâm đến người khác. Bí tích Thánh Thể thúc giục chúng ta chia sẻ cuộc đời chúng ta thành những mảnh nhỏ cho người khác. Để đem lại niềm vui, bình an và hạnh phúc cho người khác, theo gương Đức Kitô, Chúa chúng ta .