Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về cách sử dụng tiền bạc của cải.
Chúng ta biết rằng, tiền của rất cần thiết cho chúng ta. Không có tiền, chúng ta không thể làm được gìí, ngay cả để có thể tồn tại trong cuộc sống. Ở đâu cũng vậy, lúc nào cũng thế, ngay cả trong Giáo Hội, cần phải có tiền, có của để sinh hoạt. Chúa Giêsu không phủ nhận điều đó. Thế nhưng ở đây, ngài báo cho biết những nguy hiểm và những điểm tích cực do tiền của gây ra để cảnh giác chúng ta.
Thực ra, tiền của, tự nó không xấu. Nhưng, nó xấu là do những nguy cơ trầm trọng đi theo sau nó. Tất cả những bất công trong xã hội không nằm ở trong tiền của vật chất, nhưng trong cách sử dụng nó một cách không lương thiện. Biết bao lỗi lầm, biết bao tội ác đã xảy ra mà động cơ chính yếu là do tiền bạc.
Trước hết là những nguy cơ để chiếm hữu tiền của. Tiên tri Amos nói về những thủ đoạn của những con buôn, họ làm việc không ngơi nghỉ, kể cả ngày của Chúa, họ gian dối trong chất lượng sản phẩm, giảm cân lượng đo lường, tăng giá cả, làm cân giả, lợi dụng sự khốn quẩn của những người bần cùng để bóc lột họ, xem họ như là một món hàng, chẳng hạn, họ mua bán một người nghèo khổ bằng giá một đôi dép...
Rồi, một khi đã có tiền, dù là kiếm được một cách lương thiện, thì không phải là không nguy hiểm. Có những người dùng tiền của để thỏa mãn những đam mê, để làm điều gian ác; hoặc là hoang phí nó một cách vô ích, làm thiệt hại, không nghĩ gì đến những người đang gặp khó khăn, đang thiếu thốn những nhu cầu tối thiểú. Có những người keo kiệt ky cóp, bủn xỉn, làm lỗi đức công bình và đức bác ái; bởi lẽ, tất cả những gì chúng ta không cần cho cuộc sống, tất cả những gì không giúp chúng ta để sinh sống, thì phải được dành để giúp đỡ cho người khác.
Đối với Chúa Giêsu, tiền của không phải là công việc lớn nhất của cuộc sống con người. Việc lớn, chính là sự sống đời đời, là nơi cư ngụ vĩnh viễn trên trời. Đã hẳn, đó không phải là công việc lớn, tuy nhiên, Chúa Giêsu không bảo chúng ta phải xao lãng những việc trần thế, trái lại, ngài khuyên chúng ta hãy là những người quản lý khôn khéo những của cải vật chất trần gian, để xứng đáng quản lý những việc quan trọng hơn sau nầy.
Ngoài ra, tiền của có thể làm tha hóa con người. Tiền của không phải là hạnh phúc đích thật của chúng ta. Người ta có thể có rất nhiều tiền của...nhưng đồng thời, cũng rất là độc ác. Kinh nghiệm cho thấy, giá trị của một con người, như tốt lành, thông minh, hạnh phúc... không tùy thuộc ở sự giàu có vật chất. Do đó, hãy tìm kiếm hạnh phúc đích thực ở nơi khác.
Đàng khác, tiền bạc cũng hay lừa dối con người. Vì thế, Chúa Giêsu muốn chúng ta cảnh giác đề phòng. Đó là một cái bẫy. Nó làm cho chúng ta có ảo tưởng là, có tiền là có tất cả, kể cả sự sống đời đời. Chúng ta vẫn thường chứng kiến một sự thực rất phủ phàng trong cuộc sống: tiền bạc không làm nên hạnh phúc. Tiền bạc thì gian dối, bởi vì đó có thể là kết quả của sự bất công, áp bức, bất lương.
Vì thế cho nên, chúng ta đừng ham mê tiền của. Cũng đừng hoang phí nó. Nhưng hãy theo lời khuyên của Chúa Giêsu là: với tiền của gian dối, hãy làm cho mình có nhiều bạn hữu, là những người sẽ bầu cử, bênh vực chúng ta truớc mặt Chúa trong ngày sau hết của chúng ta. Ngài khẳng định, tiền của tự nó không xấu. Nó có thể phục vụ, đem lại lợi ích cho con người. Ngài không khen tiền của, nhưng khen cách sử dụng tiền bạc của cải cách đúng đắn. Đó là giúp đỡ những người nghèo túng, người tàn tật, đau ốm, những người thiếu thốn, đang gặp khó khăn. Đó là chia sẻ tiền bạc, gầy dựng tình bạn. Tiền bạc sẽ trở nên tốt, khi nó tạo nên niềm vui cho người khác, và dĩ nhiên là cũng tạo niềm vui cho người biết chia sẻ, biết cho đi, trước hết.
Không ai có thể vừa phụng sự Thiên Chúa, mà lại vưà làm tôi tớ tiền của. Chính mỗi người phải tự chọn lấy ông chủ của mình. Khi tiền của được tôn lên ngang hàng với Thiên Chúa, thì tiền của sẽ thống trị như một nhà độc tài, và biến đổi những người chạy theo nó thành những nô lệ mù quáng.
Chúng ta nên nhớ rằng, đối với tiền bạc của cải đang nắm trong tay, chúng ta chỉ là người quản lý mà thôi. Chính Thiên Chúa mới là chủ. Mà, đã là quản lý, thì phải sử dụng theo đúng ý của chủ, chứ không được làm theo ý riêng của mình. Tiền của là gian dối. Dùng tiền của đời nầy để mua lấy những giá trị vĩnh cửu đời sau mới là khôn ngoan. Phải biết sử dụng một cách khôn khéo, để đổi lấy sự bảo đảm cho tương lai. Phải coi tiền của là đầy tớ phục vụ mình, chứ đừng coi nó là ông chủ mà mình phải làm nô lệ.
Người quản gia bất lương trong dụ ngôn biết rõ thực trạng của mình, biết chắc cái nguy cơ sẽ bị sa thải. Điều đáng khen là, anh ta dám nhìn thẳng vào sự thật, và dùng hết khả năng còn lại để đổi lấy tình thân hữu, dự phòng cho tương lai. Anh ta đã biết nhìn xa trông rộng. Còn chúng ta, là con cái Thiên Chúa, con cái của sự sáng, chúng ta có biết tận dụng những ơn huệ của Chúa, như thời giờ, tiền bạc, sức khỏe, của cải vật chất... để làm điều lành, làm sáng danh Chúa, loan truyền ơn cứu độ đến cho anh em chung quanh hay không ?- Chúng ta có biết dùng những phương tiện sẵn có để chuẩn bị nơi cư ngụ vĩnh viễn cho mình trên Nước Trời bằng cách sống chia sẻ, liên đới và quảng đại hay không ?-
Xin Chúa giúp chúng ta ý thức điều đó, để biết chọn lựa và sống đúng theo lời giáo huấn của Chúa, để chuẩn bị hạnh phúc đời đời của chúng ta.