Làm phúc, bố thí là một nghĩa cử của con người đối với anh em. Đó là sự mô phỏng những cử chỉ nhân ái của Thiên Chúa là Đấng đầu tiên đã minh chứng lòng tốt đối với con người, qua công trình Sáng Tạo và Cứu Chuộc. Sự cần thiết phải bố thí được dựa trên nguyên tắc nầy là: các tài sản trần gian thuộc về toàn thể nhân loại, và mọi người đều có quyền sống cách xứng hợp. Quyền tư hữu cần thiết cho việc sử dụng các tài sản một cách tốt đẹp, cho chính mình, cho những người thân, cũng như cho tất cả mọi người.
Trước hết, bố thí là một bổn phận của đức công bình. Người Kitô hữu được mời gọi coi tất cả những của cải vật chất, cũng như các ơn huệ thiêng liêng, là của Thiên Chúa. Họ chỉ là người quản lý, được giao phó để phục vụ tha nhân. Do đó, trong khi lãnh nhận một cách “ nhưng không” từ Thiên Chúa, thì những tính toán hẹp hòi sẽ trở thành chướng tai, gai mắt. Phải chia sẻ cho những người túng thiếu, để sống đúng phẩm giá con người. Bởi vì mọi người đều có quyền hưởng dùng các tài nguyên của trái đất.
Đó cũng là một đòi buộc của đức bác ái. Chỉ có đức bác ái mới có đủ sáng suốt để đánh giá đúng mức những nhu cầu của từng người cụ thể. Bởi vì, bố thí xuất phát từ lòng thương xót, thông cảm, và muốn giúp đỡ, để làm vơi nhẹ những khổ đau của anh em do sự túng thiếu gây nên, để giúp những người bất hạnh sống đúng địa vị làm con cái Chúa.
Như thế, bố thí là phương thế giúp chúng ta sống đẹp lòng Chúa. Bởi vì tất cả mọi người đều thuộc về gia đình Chúa, tất cả các sản vật trên trần gian đều là của Chúa. Một cách nào đó, bố thí là giúp điều chỉnh, cải thiện sự phân chia tài nguyên không hợp lý do hậu quả của tội lỗi. Ngoài ra, cùng với sự ăn chay và cầu nguyện, bố thí là hành vi đạo đức, bày tỏ lòng khiêm nhường trước mặt Chúa. Bởi vì đó là dấu chỉ ý thức được thân phận con người của mình, ý thức được giá trị của của cải vật chất ở trần gian, cũng như biết rõ hạnh phúc đích thực trong Nước Trời đang nhắm tới. Hơn nữa, chính Chúa Giêsu đã khẳng định, ngài hiện thân nơi những người bé nhỏ, yếu hèn, đau khổ. Cho nên, giúp đỡ cho bất cứ ai, là làm cho chính Chúa. Mà làm cho chính Chúa, thì thật là hạnh phúc biết bao.
Đàng khác, bố thí cũng là một phương thế đền bù tội lỗi. Khi chia sẻ cái gì cho ai, là phải hy sinh cái mình đang có, là từ bỏ điều mình có quyền sử dụng, là không hưởng dùng cho chính mình những gì nằm trong tầm tay của mình, nhằm góp phần xây dựng công trình Sáng Tạo của Chúa đã bị hư hỏng vì tội lỗi. Vì thế, đó là một sự hy sinh, từ bỏ để bù đắp những khuyết điểm, thiếu sót, lở lầm… trong cuộc sống. Hy sinh của cải vật chất trần gian, sẽ tạo ra một kho tàng thiêng liêng quí giá cho cuộc sống trong Nước Trời.
Tuy nhiên, trước hết và trên hết, việc bố thí nói lên một niềm Tin vững chắc vào Thiên Chúa, một thái độ trông cậy hoàn toàn, và một sự phó thác trọn vẹn vào tình yêu thương cứu độ của ngài. Người đàn bà góa ở Sarepta, vào thời tiên tri Elia, là một mẫu điển hình. Bà chỉ còn một chút dầu và một nắm bột. Bà đi kiếm một ít củi về để nấu cho bà và con trai bà ăn. Sau đó cả hai sẽ chờ chết. Tuy nhiên, bà đã không ngần ngại chia sẻ cho vị tiên tri. Bởi thế, Thiên Chúa đã thưởng cho lòng tốt của bà: trong suốt thời gian nạn đói hoành hành, Elia, bà và con trai của bà luôn được nuôi sống. Bởi vì nắm bột đó đã không bao giờ vơi và hủ dầu đã không bao giờ cạn. Về sau nầy, Chúa Giêsu cũng đã hết lời khen ngợi người đàn góa trong Đền Thờ Giêrusalem đã bỏ vào thùng bố thí hai đồng tiền nhỏ. Tuy rất ít, nhưng lại rất lớn lao. Bởi vì, bà đã cho tất cả những gì bà có để nuôi sống chính mình. Bởi vì bà hoàn toàn tin tưởng, phó thác vào Thiên Chúa Tình Yêu. Vì thế, việc bố thí của bà rất có giá trị trước mặt Chúa.
Do đó, bố thí sẽ không có đầy đủ ý nghĩa và giá trị thực sự, khi cho theo lối làm ơn, và có ý khinh miệt. Hoặc được thực hiện bằng những của cải dư thừa, không cần dùng đến, như những người giàu có thường làm. Hoặc được làm để khoe khoang, phô trương chính mình, như những người Luật Sĩ, Biệt Phái ngày xưa do tính kiêu ngạo, muốn làm cho người khác chú ý, đề cao, khen ngợi.
** Chúng ta không giàu có, sung túc. Thế nhưng, chung quanh chúng ta vẫn còn có rất nhiều người túng thiếu hơn, nghèo khó hơn. Hãy giúp đỡ anh em qua việc làm phúc, bố thí, chia sẻ. Hãy sử dụng đúng đắn, có ý nghĩa và giá trị, những gì Chúa trao ban. Bởi vì đó là những phương thế tốt đẹp giúp chúng ta đạt được Nước Trời.