Ý nghĩa của dụ ngôn trên đây có thể được tóm tắt như sau:
Chủ vườn nho là Thiên Chúa. Vườn nho mà ngài chăm chút săn sóc, và chờ đợi trổ sinh hoa trái, chính là Nhà Israel, một dân được tuyển chọn, được bảo vệ, đựơc hưởng nhieu đặc ân, và được trao ban sứ mạng chuyển thông đến các dân tộc khác lời hứa của Thiên Chúa Cứu Độ. Những người làm vườn nho là giới lãnh đạo trong dân, là các luật sĩ, biệt phái, tư tế và kỳ lão. Các tiên tri được Thiên Chúa sai đến để bày tỏ thánh ý và những lời cảnh báo của ngài. Thế nhưng, các tiên tri thường không được đón nhận và bị đối xử tàn tệ, bị giết chết. Cuối cùng, Thiên Chúa đã sai Con Một của ngài, là Đấng Cứu Thế đến để nhắc nhở sự thống hối, ăn năn. Chẳng những không nghe, giới lãnh đạo đã giết ngài để mong chiếm đoạt gia tài, là những đặc ân dành cho dân tuyển chọn, những đặc ân mà Đấng Cứu Thế muốn trao ban cho tất cả mọi dân nước. Bấy giờ, Thiên Chúa sẽ trao vuờn nho lại cho dân mới là Hội Thánh, để làm cho sinh hoa kết quả tốt đẹp cho mọi dân nước.
« Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái ».
*** Đây thực sự là một lời cảnh báo, không những cho dân được tuyển chọn, cách riêng cho những người có trách nhiệm thời bấy giờ, mà còn là cho Hội Thánh và cho mỗi ngưòi chúng ta hôm nay. Chúng ta phải làm trổ sinh hoa trái những ơn huệ mà Chúa trao ban, phải chuyển thông ơn cứu độ cho anh em chung quanh, để tất cả cùng được hưởng vinh phúc trong Nước Trời theo thánh ý Chúa.
Bởi vì, qua bí tích rửa tội, Thiên Chúa đã chọn chúng ta, mời gọi chúng ta, vun trồng chúng ta vào vườn nho của ngài. Trong suốt thời gian qua, chúng ta đã được ngài chăm sóc đặc biệt. Chúng ta đã lãnh nhận biết bao nhiêu ơn lành. Thế nhưng chúng ta có luôn luôn làm trổ sinh hoa trái mà Thiên Chúa mong đợi hay không ?- Mang danh là Kitô-hữu, nhưng chúng ta có hãnh diện, sống đúng chức vị cao qúi đó không ?- Cũng giống như dân Do Thái trong Cựu Ước, các Kitô hữu trong thời Tân Ước được mang danh hiệu là Dân Riêng Chúa. Ngày xưa dân Israel được nhiều dân ngoại kính nể; tuy nhiên, có nhiều người Do Thái không biết tôn trọng danh dự đó, lại đi chung chạ, chạy theo các tà thần, quay lưng lại với Thiên Chúa. Ngày nay, cũng có một số người tín hữu đã đánh mất niềm tin của mình, sống như không biết Thiên Chúa. Họ chạy theo các phong trào trần thế, không nhận biết nguồn ân sủng Chúa ban qua các bí tích. Không tham gia vào các sinh hoạt phụng vụ của Hội Thánh để thờ phượng, yêu mến Thiên Chúa; họ mãi miết tìm kiếm các thú vui vật chất mau qua, mê đắm trong tiền tài, sắc dục, danh vọng hão huyền, quên đi hạnh phúc đích thực là thiên đàng vĩnh cửu.
Lời cảnh báo nầy là một dịp rất tốt để mỗi người chúng ta nhìn lại chính mình, tự điều chỉnh cách sống của mình, hướng dẫn đời mình đi theo con đường Tin Mừng Tình Yêu của Chúa Giêsu. Hoa trái tốt đẹp mà Chúa chờ đợi nơi chúng ta là những việc lành, việc thiện, việc tốt, việc bác ái. Vườn nho mà Chúa gởi chúng ta đến làm việc là gia đình, là họ đạo, giáo xứ thân yêu của chúng ta. Thái độ cần phải có là một tinh thần vui tươi, tự nguyện, nhiệt tình trong việc loan truyền ơn cứu độ cho anh em... Tất cả mọi sự đã sẵn sàng. Vấn đề là chúng ta có thực sự muốn tham gia, dấn thân vào công trình của Chúa hay không mà thôi. Cụ thể là công việc tốt đẹp mà giáo xứ chúng ta đang được thực hiện. Chúng ta có góp phần bé nhỏ của chúng ta theo như thánh ý Chúa hay không ?- Và chúng ta sẽ chịu trách nhiệm cách sống của chúng ta trước mặt Chúa.