Thứ Tư, 08 Tháng Mười, 2025
Chúa nhật XXVIII Quanh năm C ( Lc 17, 11-19 ) năm 2025

Lời Chúa hôm nay nhắc nhớ chúng ta ít nhất mấy điểm sau đây :

Trước hết, Phép lạ ngay tại chỗ. Naaman, vị tướng Syria, và mười người phong cùi của Phúc Âm tìm kiếm một cách vô vọng một người chữa lành bệnh:

Naaman, sau rất nhiều những chuyện rắc rối, đã đến trình diện trước cửa nhà tiên tri Êlisêô, mười người phong cùi thì lớn tiếng kêu gọi Chúa Giêsu trên đường đi.

Lời đáp trả chắc chắn không phải là điều mà họ mong đợi: Cả Êlisêô, cả Chúa Giêsu đều không thực hiện một cử chỉ ngoạn mục để chữa lành họ. Cả hai đều chỉ cần mời gọi họ thực hiện một bước rất đơn giản: đối với Naaman, đó chính là một người đầy tớ hé mở cửa và nói với ông ta: “Thầy của tôi bảo nói với ông là, ông phải đi nhúng mình xuống sông Giodan bảy lần”; còn mười người phong cùi trên đường, Chúa Giêsu nói với họ từ xa:« Các anh hãy đi trình diện với các thầy tư tế.” ( thực ra, đó là tiền trình bình thường mà người phong cùi phải theo để đước xác nhận việc mình khỏi bệnh ). Naaman đã thực hiện, ông ta đã được tinh sạch; những người phong cùi của Phúc Âm bắt đầu lên đường để đến gặp thầy tư tế, và chính đang khi đi mà họ thấy bệnh phong cùi biến mất.

Thứ hai là Lòng Biết Ơn. Naaman được tinh sạch khỏi bệnh cùi đã vội vàng chạy đến nhà tiên tri Êlisêô và tuyên bố: “ Từ nay tôi biết được điều này là, không có Thiên Chúa nào khác trên mặt đất ngoài Thiên Chúa của Israel.. và khi tôi về đến đất nước của tôi, tôi sẽ dâng lên ngài những hy lễ.” Người ngoại giáo này đã nhanh chóng hiểu biết rằng, ông ta chỉ mang ơn một mình Thiên Chúa mà thôi.

Thế nhưng, trong Phúc Âm, chỉ có một người trong mười người bị phong cùi được Chúa Giêsu chữa lành cũng thực hiện một bước như thế: “ một người trong bọn họ, thấy mình được chữa lành sạch, liền trở lại lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa… mà, đó lại là người Samritanô” ( nghĩa là dưới con mắt người Do thái, đó là một người rối đạo, người dân   ngoại ).

Thứ ba, toàn thể trái đất đã trông thấy. Tướng Naaman và người Samaritanô, là những người đã nhận ra điều mà thánh vịnh 97 gọi là “ Vinh quang” của Thiên Chúa: “ Thiên Chúa đã tỏ cho biết vinh quang của ngài, và đã tỏ cho các dân tộc thấy sự công chính của ngài.” Khi nhấn mạnh những phép lạ mà Thiên Chúa đã thực hiện chiếu cố đến những dân ngoại như thế, và trong khi nói cho biết, những người được hưởng nhờ ơn huệ đó đã tạ ơn một cách hồn nhiên như thế nào, Cựu Ước và Tân Ước nhắc lại rằng, ơn cứu độ là dành cho tất cả mọi người, không trừ ai.

Bởi vì, nếu dân Israel ý thức mình là dân được tuyển chọn, thì cũng biết rõ rằng, không phải là để hưởng thụ ích kỷ, mà chính là để trở thành anh cả, chứ không phải là đứa con duy nhất. Trong suốt hằng bao nhiêu thế kỷ, họ đã khám phá ra rằng, Thiên Chúa yêu thương và cứu thoát tất cả nhân loại. Và họ vui mừng. Khi họ hát lên thánh vịnh này ở trong đền thờ Giêrusalem “ Toàn thể trái đất đã nhìn thấy vinh quang của Thiên Chúa chúng ta”, thì họ loan báo ngày mà toàn thể nhân loại sau cùng sẽ nhìn ra Thiên Chúa Cha của họ; hai người ngoại này, tướng Naaman và người Samaritanô được chữa lành, là những người tiên phong. Không có gì ngạc nhiên khi Chúa Giêsu muốn loan báo sứ vụ phổ quát của ngài cho các đồng bào ở Nagiaret ( Lc 4 ), thì rõ ràng là ngài đã chọn trưng dẫn ra việc chữa lành cho tướng Naaman.

Sau cùng, cần lưu ý đến yếu tố quyết định là sự tự do của con người. Chúa Giêsu buồn rầu nhận thấy: “ Và còn chín người kia đâu ?- Sao không thấy họ trở lại để tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại quốc này !” Đó chính là mầu nhiệm rất lớn về sự tự do con người: Thiên Chúa yêu thương chúng ta đủ để chấp nhận ngay cả những sự từ chối của chúng ta, mà thánh Phaolô gọi là những sự chối bỏ của chúng ta: “ Nếu chúng ta chối bỏ ngài, thì chính ngài cũng sẽ chối bỏ chúng ta.” Chúng ta có thể hiểu như thế này: nếu chúng ta từ chối ngài một cách có ý thức, ngài sẽ không ép buộc chúng ta. Ngược lại, và rất may mắn, nếu chúng ta chỉ gặp khó khăn đi đúng hướng, thì ngài không bỏ chúng ta: “ Nếu chúng ta bất trung, ngài vẫn trung tín, bởi vì ngài không thể tự từ bỏ chính mình.”

Thánh Phaolô đã nói với chúng ta, vậy chúng ta có một bổn phận ghi nhớ:         “ Con hãy nhớ Đức Giêsu Kitô, ngài đã phục sinh từ trong kẻ chết, Đó là Phúc Âm của tôi.” Bổn phận ghi nhớ, điều đó muốn nói rằng, để khởi đầu, để không quên Tin Mừng, biến cố quan trọng nhất của lịch sử thế giới, là điều được coi là trung tâm của Phúc Âm. Không quên và làm cho đời sống của chúng ta phù hợp với cái thực tại mới mẻ này: kết hợp với Đấng Phục sinh, để sống bằng Thánh Thần của ngài. Bổn phận ghi nhớ, điều đó cũng muốn nói là, hãy loan báo không mệt mỏi Tin Mừng này cho tất cả những người mà “ Thiên Chúa đã tuyển chọn”, như thánh Phaolô đã nói, có nghĩa là, cuối cùng là những người muốn lắng nghe.

Khi hiểu biết hai điều: trước hết sẽ không bao giờ ngơi nghỉ, tin vào những lời tâm sự của Phaolô gởi cho Timôthêô: “Tôi chịu đựng tất cả vì những người mà Thiên Chúa đã tuyển chọn”; nhưng đàng khác, và đó chính là điều phải trao ban cho chúng ta tất cả sự can đảm, “ Người ta không trói buộc Lời của Thiên Chúa.”

Vấn đề còn lại là, chúng ta có dám mở rộng lòng ra để bày tỏ lòng yêu mến biết ơn về biết bao ơn lành mà Chúa đã trao ban cho chúng ta hay không ?-

Hỏi, tức là đã trả lời rồi vậy.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com