Biến cố Chúa Giêsu lạc mất trong Đền Thờ gây nên nhiều ngạc nhiên. Không phải chỉ vì mới có mười hai tuổi, mà Chúa Giêsu đã để lại một ấn tượng rất lớn nơi các tiến sĩ Luật, do những câu chất vấn và trả lời khôn ngoan của ngài. Nhưng nhất là câu đối đáp của ngài đối với Đức Maria.
Như các bậc cha mẹ khác, Đức Maria và thánh Giuse đang ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng vì lạc mất con. Thế nên, khi tìm gặp được, câu hỏi của Đức Maria cũng là bình thường và nhẹ nhàng: “ Hỡi con ! Tại sao con làm cho cha mẹ như thế ?- Kìa cha con và mẹ đây, đã đau khổ tìm con”. Tuy nhiên, câu trả lời của Chúa Giêsu làm chúng ta ngạc nhiên và không có vẻ gì là nhẹ nhàng cả: “ Mà, tại sao cha mẹ tìm con ?- Cha mẹ không biết rằng, con phải lo công việc của Cha con sao ?-.”
Quả thật, không khác gì một lời trách móc. Giống như khi ngài trách móc các môn đệ đã không hiểu ngài là ai, và sứ mạng ngài là gì. Câu trả lời đó còn có tính cách ẩn dụ, như có lần ngài tuyên bố với đám đông: “ Ai là mẹ Ta và ai là anh em Ta ?- kẻ nào làm theo ý Cha Ta ở trên trời, thì kẻ ấy là anh, là chị và là mẹ Ta” ( Mt 12 ).
Như thế, điều ưu tiên trong cuộc đời của ngài, không phải là mối liên hệ giữa ngài với Đức Maria và thánh Giuse, mà chính là mối liên kết thân thiết với Đấng mà ngài gọi là Cha, như khi ngài cầu nguyện trong cơn hấp hối: “ Xin đừng theo như ý con, nhưng xin vâng theo ý Cha”.
Chính trong suốt cuộc đời, nhất là ở giữa gia đình, mà Chúa Giêsu dần dần khám phá ra căn tính của mình và sự hiện hữu của Thiên Chúa Cha. Cũng vậy đối với tất cả những ai lãnh nhận bí tích rửa tội khi còn bé. Chính ở giữa gia đình mà bình thường họ khám phá ra họ là ai trước mặt Thiên Chúa, và đối với Thiên Chúa. Cái trách nhiệm giáo dục con cái để chúng khám phá ra Thiên Chúa là Cha, tất cả các cha mẹ phải đảm nhận khi đến xin Giáo Hội rửa tội cho con mình.
Chắc chắn là Đức Maria không lĩnh hội ngay tức khắc tất cả sự thâm sâu của lời mà Chúa Giêsu nói với ngài. Nhưng, ngài đã không bỏ qua một bên. Ngài gìn giữ nó trong tận đáy tâm hồn và suy nghĩ, nghiền ngẫm, nhắc đi nhắc lại, có lẽ cho đến ngày ngài đứng dưới chân thập giá, nơi con yêu dấu của ngài gánh chịu một cái chết thê thảm. Và lời này của Chúa Giêsu: “ Con phải lo công việc của Cha con” chỉ trở nên đầy đủ ý nghĩa và thông suốt vào ngày Phục sinh. Ngày đó, Đức Maria nhận thức rõ ràng rằng, con của ngài, sinh bởi Chúa Thánh Thần, được đầy tràn Chúa Thánh Thần, giờ đây sống lại từ cõi chết.
Trên con đường thiêng liêng của mình, trong việc khám phá dần dần về nhân tính của người con Giêsu, Đức Maria là gương mẫu của Giáo Hội và của tất cả mọi tín hữu. Cũng giống như ngài và với sự nâng đỡ của ngài, chúng ta phải tiến triển trong sự hiểu biết Đức Kitô. Giống như ngài, trong suốt cuộc sống của mình, chúng ta được mời gọi thăm dò mầu nhiệm của Thiên Chúa và của những người mà chúng ta cùng sống chung với nhau.
Con đường tìm kiếm này được thực hiện trong niềm vui và hạnh phúc, trong nỗi buồn và sự không được hiểu biết, hay bị hiểu lầm. Về phương diện này, Đức Maria, và cả thánh Giuse kêu mời tất cả những bậc cha mẹ tìm hiểu mầu nhiệm của con cái mà họ yêu mến. Bởi vì, ít là một lần, Chúa Giêsu, đã làm thất vọng và gây đau khổ cho cha và mẹ ngài, thì làm thế nào có thể nghĩ rằng, con cái ngày nay không bao giờ làm như thế.
Về sau này, Đức Maria đã hiểu biết. Về sau này, chúng ta hãy hy vọng, hãy cầu xin điều đó, nhiều cha mẹ sẽ hiểu rõ con cái mình.