Ánh Sáng Chúa Kitô ! Việc cử hành phụng vụ của chúng ta bắt đầu trong bóng tối, gợi lên đêm tối của thế giới. Cây Nến Phục Sinh đã được thắp sáng. Nến Phục Sinh đã được đưa lên cao. Nến Phục Sinh đã đi qua giữa chúng ta. Lửa Phục Sinh được chuyển thông. “ Ánh sáng Chúa Kitô.” Ba lần chúng ta tung hô. Ba lần chúng ta đáp lại: “ Tạ ơn Chúa.”
Trong nghi thức này thôi, trong những lời nầy thôi, tất cả những gì chính yếu của mầu nhiệm Phục Sinh đã được công bố. Đã có bóng tối dày đặc; bây giờ có ánh sáng, và bóng tối lùi bước. Đã có sự chết, cái chết của một vị tiên tri, cái chết của vị tiên tri vĩ đại nhất: Chúa Giêsu đã bị giết. Bây giờ ngài hằng sống. Bây giờ ngài đã chỗi dậy từ trong cõi chết. Ngài đã phục sinh ! “ Tạ ơn Chúa”, bởi vì hành động sống lại, hành động của sự sống đạt thắng lợi trên cái chết chỉ có thể là hành động của Thiên Chúa. Hành động giống như hành động của sự Sáng tạo.
Đêm nay, hàng triệu người trong tất cả mọi nhà thờ trên thế giới đều công bố rằng, Đức Kitô đã phục sinh. Họ không cần là những vị thánh. Họ chỉ là những người tín hữu. Họ không tin do công lao của họ, mà là do ơn huệ đức tin được trao ban.
Chúng ta thuộc về những người đó. Chúng ta hãy nhảy mừng. Chúng ta hãy vui lên, niềm vui nội tâm, ở tận chốn thẩm sâu trong lòng chúng ta. Niềm vui không thể chiếm được và êm dịu. Niềm vui mãnh liệt và thanh thản của những con người, như những đứa trẻ, không cần kiểm chứng tất cả và không cần giải thích tất cả. Khi những người yêu chúng, nói với chúng về sự sống và niềm hy vọng, về vẽ đẹp của thế giới và sự nồng ấm của tình bè bạn, những đứa trẻ không đòi một nghìn lẻ một câu giải thích. Chúng tín nhiệm. Chúng tin tưởng. Chúng tin rằng, tình yêu thì mạnh mẽ, mạnh hơn tất cả. Chúng tin rằng, tình yêu có thể đổi mới tất cả, tình yêu có thể làm xoa dịu tất cả những nỗi buồn phiền. Chúng tin rằng, tình yêu có thể xiết chặt sự chết trong bàn tay và đặt nó vào chỗ tận diệt.
Sự phục sinh của Đức Kitô, chính là chiến thắng của tình yêu của một người Cha đã đồng ý cho con mình chịu chết.
Lời Chúa. Sau nghi thức của ánh sáng mà chúng ta khởi đầu, sau bài hát Exultet, thánh ca phục sinh, chúng ta đã lắng nghe Lời Chúa. Chúng ta nghe Lời Chúa khá dài. Lời Chúa nói với chúng ta về một Thiên Chúa sáng tạo và tái tạo. Lời Chúa nói với chúng ta về lòng thương xót và tình âu yếm. Lời Chúa nói với chúng ta về sự tinh luyện và giải thoát. Lời Chúa nói với chúng ta thế nào là sự trung tín của Thiên Chúa đối với những người thân yêu của ngài, mặc cho tất cả sự sai trái của họ, mặc cho tất cả những sự bạc đãi của họ, mặc cho tất cả tội lỗi của họ.
Đối với chúng ta, là môn đệ của Đức Kitô, Lời Chúa như là một dòng suối nước trong hoang địa. Nó là đá tảng mà chúng ta nương tựa. Thiên Chúa là gì đối với chúng ta, Thiên Chúa làm gì cho chúng ta, chúng ta khám phá ra trong Lời Chúa. Lời Chúa giúp chúng ta nhìn thấy tất cả mọi sự theo một cách khác. Nó làm cho chúng ta thấy và tin những gì mà chúng ta sẽ không thấy, không tin theo một cách khác. Đức tin của chúng ta dựa trên Lời Chúa. Chúng ta tin những gì Lời Chúa phán.
Đêm nay, trong niềm tin, chúng ta đón nhận những lời mà thiên thần đã nhắc lại cho các phụ nữ đi đến mộ Chúa vào sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần. Thiên thần nói với họ: “ Các bà hãy nhớ lại lời Chúa Giêsu đã nói với các bà khi còn ở Galilêa”. Thiên thần nói với các bà: “ Con Người phải bị nộp vào tay những người tội lỗi, ngài phải bị đóng đinh, và ngày thứ ba, ngài phục sinh.”
Tất cả mọi sự đã xảy ra như thế. Có Giuda đã giao nộp Thầy mình. Có việc đóng đinh vào thập giá. Rồi có sự phục sinh. Tất cả đã xảy đến như đã báo trước. Những lời đó là thật, bởi vì đó là Lời Thiên Chúa. Lời của thiên thần cũng là chân thật. Chúng ta đi tìm Đức Kitô không phải là ở giữa những người chết. Ngài hằng sống ở giữa chúng ta. Ánh sáng Phục sinh chỉ chiếu sáng trước mắt chúng ta, nó chiếu trong chúng ta. Nó sống trong chúng ta.
Chính vì thế mà Giáo Hội vui mừng. Chúng ta hãy vui lên cùng với Giáo hội. Chúng ta hãy hân hoan với Giáo hội. Cùng với Giáo hội, nhân danh toàn thể nhân loại, chúng ta hãy công bố Tin Mừng Phục Sinh của Đức Kitô.
Chúng ta tin ! Giờ đây chúng ta hãy tiếp tục cử hành nghi lễ. Chúng ta sẽ chúc lành nước Rửa tội, chúng ta sẽ cử hành nghi thức Rửa tội cho Anh Em dự tòng của chúng ta, chúng ta sẽ lập lại lời hứa khi chịu phép Rửa tội, chúng ta sẽ dâng bánh và rượu lên bàn thờ, chúng ta sẽ tuyên đọc trên bánh và rượu lời tạ ơn và truyền phép. Sau đó, bánh và rượu sẽ được trao ban cho chúng ta, như đã được trao ban cho các môn đệ trong buổi chiều tiệc ly.
Nhờ bánh và rượu, chính sự sống và ánh sáng của Đấng phục sinh được trao ban cho chúng ta. Chính bình an và niềm vui của ngài được trao tặng cho chúng ta.
Tất cả những điều đó được trao ban cho chúng ta, tất cả được trao tặng cho chúng ta để chúng ta được kết hợp với Đấng Phục Sinh, và để chúng ta sống một cuộc sống được sự sống đích thực và sung mãn của ngài tác động. Sự sống đẩy lùi sự dữ, và gắn bó với sự thiện. Sự sống tin tưởng tất cả những gì có thể, và hy vọng tất cả, vì tình yêu. Vì tình yêu làm Đức Kitô sống lại này, tình yêu làm chúng ta sống lại trong ngài, cho vinh quang của Thiên Chúa, là Cha của ngài và Cha chúng ta.