Thứ Năm, 11 Tháng Ba, 2021 00:00
Chúa nhật IV Mùa Chay B ( Ga 3, 14-21 ) năm 2021

Rất nhiều người kitô hữu không cảm thấy an tâm khi nghe người ta nói về ngày phán xét.

Trước hết là do sợ hãi khi nhìn thấy cuộc đời đáng bị lên án của mình. Người ta sợ ánh sáng, sự chiếu sáng thẳng thắn này bày tỏ cho thấy con người thực của chúng ta, bày tỏ cho thấy những động cơ nào điều khiển hành động và thái độ của chúng ta, chúng kín đáo đến nỗi chúng ta khó lòng mà ý thức được. Thế nhưng, chính cái ý tưởng về một Thiên Chúa sẽ là một vị thẩm phán nghiêm khắc, công minh, làm chúng ta hoảng loạn: nó đi ngược với tất cả những gì mà Đức Kitô trình bày và giảng dạy.

Để vượt qua những khó khăn này, cần phải nhấn mạnh lời của Chúa Giêsu: “ Ai tin vào ngài, thì không bị xét xử”. Tin vào Đức Kitô, chính là tin rằng, Thiên Chúa là tình yêu. Mà, Thiên Chúa bắt chúng ta theo đúng từng lời nói: nếu chúng ta tin rằng ngài là tình yêu, thì ngài sẽ chỉ tỏ ra cho chúng ta về tình yêu. Nếu ngược lại, chúng ta từ chối không tin ngài chỉ là tình yêu, thì chúng ta ngăn cản ngài yêu thương chúng ta, thì cái khoảng cách giữa chúng ta với tình yêu sẽ được tỏ lộ ra ở đó, rõ ràng, dứt khoát.

Thế nhưng, sự thực làm chúng ta kinh ngạc, khi mà: “ con người ưa thích bóng tối hơn ánh sáng”. Khi tự do yêu thích bóng tối hơn ánh sáng thì Thiên Chúa không còn là quan toà nữa, mà chính là con người. Giữa ánh sáng và bóng tối, con người tự do chọn lựa ánh sáng hay bóng tối.

 Như thế sau cùng, chỉ còn có một quan toà, chính là con người. Con người có thể sửa đổi những ý tưởng về sự phán xét. Nói khác đi, Thiên Chúa chịu đựng sự phán xét của con người. Thực vậy, ngài bất lực trước sự tự do của chúng ta: nếu ngài thực hiện một quyền lực nào đó trên sự chọn lựa của chúng ta, chúng ta sẽ không còn tự do nữa, và như thế, chúng ta sẽ không còn là con người nữa.

Chúng ta còn nhớ, khi Chúa Giêsu về Nagiarét, quê hương của ngài, ngài không thể làm một phép lạ nào ở đó, vì sự cứng lòng tin của những người dân Nagiarét. Thiên Chúa không thể thực hiện được điều ngài muốn, khi con người tự do không muốn. Chúng ta còn nhớ, trong sách Đệ Nhị Luật đã nói:“ Này đây, Ta đặt trước mặt ngươi sự sống hay sự chết. Ngươi hãy chọn sự sống, để sống, ngươi và con cháu ngươi” ( Dnl 30 ). Do đó, sự phán xét hoàn toàn nằm ở trong sự chọn lựa tự do này của con người.

Khi nói về ánh sáng và bóng tối, người ta liền nghĩ ngay đến ngày đầu tiên của công cuộc sáng tạo. Đi bên cạnh bóng tối, chính là đi bên cạnh sự hư vô, trống rỗng. Như thế, chúng ta luôn luôn ở vào cái thời điểm mà thế giới xuất hiện, vào thời điểm mà chúng ta xuất hiện. Điều đó hàm ý là, sự phán xét thì thường xuyên, liên tục: giờ của sự chọn lựa, chính là “ bây giờ”, và sự chọn lựa là vâng theo, hay không vâng theo sự sáng tạo trong hiện tại.

Chúa Giêsu nói rằng, ánh sáng đã đến trong thế gian. Về sau, ngài còn nói rằng, chính ngài là ánh sáng thế gian. Điều đó có nghĩa là, qua lời nói, cuộc sống và sự Phục Sinh của ngài, ngài bày tỏ cho chúng ta sự thật về Thiên Chúa. Nhờ Đức Kitô, chúng ta học biết rằng, Thiên Chúa là tình yêu. Ánh sáng đó làm lóa mắt chúng ta, và chúng ta từ chối nó một cách tự nhiên: thông thường chúng ta rất mong muốn: Thiên Chúa là quyền năng; điều đó biện minh cho ý muốn thống trị của chúng ta. May mắn là, ngay cả khi chúng ta chọn bóng tối, ánh sáng vẫn chiếu soi trong đêm tối, để giúp dẫn đưa chúng ta, tìm về với nguồn ánh sáng, nguồn hạnh phúc.

Vấn đề còn lại là, mỗi người phải luôn luôn ý thức tầm quan trọng của sự tự do chọn lựa trong lúc này, bây giờ, ở đây. Ánh sáng hay bóng tối, hạnh phúc hay bị trầm luân, tất cả đều tùy thuộc ở mỗi người chúng ta.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com