Ngày hôm sau khi Chúa Giêsu làm phép lạ biến bánh và cá hóa ra nhiều, đám đông dân chúng lại đi tìm ngài. Họ muốn lại được nuôi ăn do bàn tay kỳ diệu của ngài. Thế nhưng, ý định của Chúa Giêsu không phải là làm phép lạ cho cơm bánh vật chất nuôi sống thân xác. Sở dĩ ngài đã thực hiện phép lạ một lần, chính là để chuẩn bị cho dân chúng đón nhận chân lý mà ngài rất tha thiết và là trung tâm điểm của lời giáo huấn ngài.
Chân lý đó chính là có một thứ bánh còn quan trọng hơn và phong phú hơn thứ bánh mà họ đã hưởng dùng hôm trước. Thứ bánh này đến từ trời cao, thánh thiêng, có khả năng thông hiệp sự sống đời đời. Ngài nói, anh em đừng làm việc vì thứ lương thực hư mất, nhưng hãy làm việc vì thứ lương thực được gìn giữ cho đến sự sống đời đời.
Ở đây, ngài cố gắng mở mắt những người đã tham dự vào phép lạ hóa bánh ra nhiều, và còn mong muốn thứ bánh kỳ diệu này nữa. Ngài kiên trì làm cho họ hiểu rằng, khát vọng của họ quá trần tục, và họ phải mở lòng trí ra để nhận biết một thứ lương thực khác, lương thực thiên quốc, có khả năng làm cho sống, không phải chỉ vài giờ, vài ngày, vài tháng hay vài năm, mà là vĩnh cửu.
Những người lắng nghe Chúa nói rất lấy làm thích thú, phấn khởi. Vì thế, họ hỏi: “ Phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa ?-“ Câu trả lời rất đơn giản, nhưng quyết liệt: “ Công việc của Thiên Chúa là hãy tin vào Đấng ngài sai đến”. Điều đó có nghĩa là, để có thể có được thứ bánh ban sự sống đời đời, thì phải đặt niềm tin vào Đấng Thiên Sai của Thiên Chúa.
Không biết ai là Đấng Cứu Thế, được Thiên Chúa sai đến, họ liền hỏi: “ Ông sẽ thực hiện dấu lạ nào để chúng tôi có thể nhìn thấy Đấng Thiên Chúa sai đến, và có thể tin rằng ông nói sự thật về thứ lương thực có thể giữ được cho đến sự sống đời đời ?-“.
Để trả lời câu chất vấn này, ngài mời mọi người hãy nhìn vào ngài. Chính ngài là dấu chỉ mà Thiên Chúa sai đến. Chính ngài, trong bản thân của ngài, “ngài là Đấng từ trời xuống và ban sự sống cho thế gian”.
Những con người này, rất thích thú với lời giáo huấn của ngài, và luôn luôn khao khát được nuôi dưỡng bằng bánh nan sự sống đời đời. Vì thế, họ xin ngài luôn luôn ban cho họ thứ bánh trường sinh đó. Đáp lại, ngài nói, “ Chính ngài là bánh ban sự sống. Ai đến với ngài sẽ không bao giờ đói nữa. Ai tin nơi ngài sẽ không bao giờ khát nữa”.
Những gì được kể trên đây, không phải là một câu chuyện cổ tích, cũ kỹ xa xưa, mà là một câu chuyện cần phải sống hôm nay. Bởi vì hiện nay, những thứ lương thực vật chất vẫn còn quyến rũ chúng ta nhiều hơn bánh từ trời xuống. Ngày nay, chúng ta vẫn còn thích có những dấu chỉ xuất hiện trước mắt chúng ta, bảo đảm cho chúng ta rằng, Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, và ngài có khả năng lấp đầy những khát vọng của chúng ta. Ngày nay, chúng ta vẫn còn cảm thấy khó mà tin rằng, Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, là bánh ban sự sống, và khó mà tin rằng, khi đi đến với ngài, khi gắn bó với ngài, chúng ta không bao giờ đói, chúng ta sẽ không bao giờ khát. Sẽ không bao giờ đói khát những gì chính yếu cho cuộc sống.
Điều chính yếu, chính là nhận ra Thiên Chúa và đón nhận tình yêu của ngài. Chúa Giêsu đã giảng dạy điều đó bằng nhiều cách thế khác nhau. Điều chính yếu, chính là niềm tin vào Đức Kitô, Đấng trao ban sự sống.
Vấn đề còn lại đối với chúng ta ngày nay là, chúng ta đang tìm kiếm thứ cơm bánh nào ?- Chúng ta đang đói thứ lương thực nào ?- Chúng ta đang khát loại thức uống nào ?- Những thức ăn và thức uống chỉ làm giảm cơn đói khát một lúc nhất thời, hay thứ nào có thể gìn giữ chúng ta cho đến sự sống đời đời ?- Nói khác đi, Chúa Giêsu có thực sự là bánh làm chúng ta sống hay không ?- Chúng ta có đói khát ngài không ?-
Câu trả lời tùy thuộc ở thái độ của chúng ta đối với ngài, cách riêng qua bí tích Thánh Thể mà chúng ta đang cử hành. Chúng ta có siêng năng tham dự thánh lễ hay không ?- Chúng ta có thường xuyên Rước Lễ hay không ?- Chúng ta có xác tín, ngài là tình yêu, là lẽ sống và là sức mạnh thần thiêng của chúng ta hay không ?