Xức dầu ở Betania.
Có một bữa tiệc tiếp tân tại nhà Lagiarô, người đã được Chúa Giêsu làm cho sống lại, và như thế là một bầu khí vui tươi; thế nhưng, bầu khí này lại trở nên ảm đạm bởi những tư tưởng chết chóc. Trong năm ngày nữa, Chúa Giêsu sẽ chịu chết.
Được thúc đẩy bởi cái linh cảm của những người yêu mến, Maria Betania thực hiện một cử chỉ làm mọi người kinh ngạc. Chị đổ lên chân của Chúa Giêsu một thứ dầu thơm rất đắt giá khiến cho Giuda phản kháng, với một danh nghĩa có vẻ chính đáng: người ta có thể bán dầu thơm này đi, và bố thí tiền cho những người nghèo.
Phản ứng của Chúa Giêsu có thể được diễn giải không hay lắm: “ Chị ta thực hiện việc này để nghĩ đến cái chết của Ta. Các ngươi luôn có những người phải giúp đỡ; còn Ta, các ngươi không có mãi đâu.”
Chúa Giêsu không nghĩ đến việc tất nhiên của sự nghèo khó, cũng không nghĩ đến cái quyền ưu tiên của việc phụng vụ bên trên sự giúp đỡ lẫn nhau. Đó hoàn toàn là vấn đề hoàn cảnh: phải luôn luôn quan tâm đến những người nghèo; thế nhưng, trong lúc này, Maria có lý để quan tâm đến Ta, bởi vì Ta sắp chết.
Tình yêu gợi ý cho những hành động điên rồ. Việc xức dầu ở Betania biểu tượng hoá cái giá rất cao quý của Chúa Giêsu và cái chết của ngài.
Thứ Hai tuần thánh, việc xức dầu tỏ lòng tôn kính và tình yêu thương này chuẩn bị cho chúng ta vào những ngày sắp tới. Tình yêu của chúng ta là sự xức dầu, nhờ đó chúng ta tôn kính Thân Thể đã bị biết bao bầm dập vì chúng ta.