
Năm phụng vụ sắp kết thúc, và bài Phúc Âm nói với chúng ta về những biến cố bi thảm chắc chắn là gây ấn tượng rất nhiều đến các thính giả thời Chúa Giêsu, và tuy nhiên cũng gây những cảm xúc như thế nơi chúng ta. Thực ra, Chúa Giêsu nói về sự tàn phá Đền thờ Giêrusalem, về chiến tranh, ôn dịch, nạn đói và những dấu lạ trên trời. Điều đó nói rất nhiều đối với một bài diễn thuyết.
Chúa Giêsu cũng làm cho nghĩ đến sự tận cùng của thế giới khi ngài báo trước những biến cố sẽ xảy ra một vài thập niên sau đó, vào năm 70, cách đặc biệt khi Đền thờ Giêrusalem bị tàn phá bởi quân Roma. Chúa Giêsu báo trước những sự kiện phải đến mang theo sự đau đớn, chia rẻ và cả sự bất hạnh. Và tuy nhiên, thánh lễ hôm nay mở ra một lời cầu chúc bình an mươn lời của tiên tri Giêrêmia: “Tư tưởng của ta là những tư tưởng hòa bình, chứ không phải là bất hạnh. Hãy kêu cầu với ta, ta sẽ lắng nghe các ngươi, và từ khắp nơi, ta sẽ qui tụ các người về.” Như thế, thì tại sao lại báo trước về bạo lực và bất hạnh này ?-
Chúng ta hãy dừng lại một giây lát về lời loan báo của bài đọc 1. Tiên tri Malachia loan báo “ Ngày Của Chúa bùng cháy như một hỏa lò” Chúng ta thấy rõ đó là một ngày mới, như người chưa bao giờ trông thấy và như người sẽ không bao giờ thấy một ngày khác như thế. Vào lúc Chúa Giêsu nói, đó có thể là một ngày hoàn toàn khác, sự mạc khải xa xa về một thế giới cuối cùng đến bên kia thế giới hiện tại của chúng ta. Cũng giống như thế, qua những lời của Chúa Giêsu, chúng ta thấy lẩn lộn sự loan báo những biến cố vừa gần lại vừa xa. Điều đó muốn nói gì ?-
Khi chúng ta nghe nói về sự tận cùng của thế giới, điều đó không liên quan đến chúng ta bao nhiêu. Chúng ta tự bằng lòng thở dài: sau cùng, chắc chắn điều đó sẽ xảy đến một ngày nào đó, tại sao bây giờ phải bận tâm, bời vì điều đó không tùy thuộc nơi chúng ta ?-
Tuy nhiên, nếu chúng ta phân biệt giữa “ kết thúc thế giới” và sự “ kết thúc một thế giới” thì vấn đề này sẽ hoàn toàn soi sáng. Thực ra Chúa Giêsu muôn chỉ cho chúng ta rằng, một thế giới đang luôn luôn trải ra ( se défaire ). Nếu không phải là thế giới trong toàn thể của nó, thì đó là thế giới liên hệ đến chúng ta trước hết, bởi vì đó là thế giới mà chúng ta đang sống.
Chúa Giêsu nói với những người Do thái về thế giới thân thiết với họ nhất, thế giới của Giêrusalem, của Đền thờ, của sự độc lập Israel. Ngài muốn làm cho họ hiểu rằng, tương lai, tương lai của họ đã được thỏa hiệp và cuộc sống của họ bị nguy hiểm. Họ phải biết chống chọi lại những sự bắt bớ, cầm tù, những cáo gian, những phản bội phát xuất từ những người thân yêu gần gũi nhất của mình… Tuy nhiên, bên kia tất cả những nguy hiểm này, Chúa Giêsu tỏ cho biết rằng, ngài sẽ luôn hiện diện với những người kiên vững, không nản lòng, và luôn luôn tin tưởng vào sự trợ giúp thần thiêng hơn là vào sức mạnh con người.
Như thế sứ điệp của chúa nhật này là một sứ điệp của sự tỉnh thức và hy vọng, liên can đến tất cả chúng ta. Không còn là một lời nói xa xăm và vĩnh hằng. Chúa Giêsu nói với chúng ta ngày hôm nay. Thế giới có thể kết thúc ngày mai, mặc kệ. Nhất là còn một thế giới kết thúc mỗi ngày: thế giới chung quanh chúng ta, không ngừng được biến đổi, và thường làm chúng ta mất ổn định… Thế nhưng, đối với chúng ta, đó là một lời mời gọi tỉnh thức, kiên vững dù phong ba bão táp, những nguy hiểm, tấn công. Chăc chắn là có những kitô hữu bị bách hại, bị tố cáo trong một vài quốc gia, họ không được nản lòng và hãy nhớ đến lời: “ chính nhờ sự kiên trì mà các con sẽ nhận được sự sống.”
Với chúng ta, nếu chúng ta không bị tấn công thể lý, cũng không bị tố cáo cách công khai, đôi khi chúng ta mất đi sự can đảm, những sự chắc chắn của chúng ta chao đảo, chúng ta muốn để buông xuôi tất cả, bởi vì những niềm xác tín của chúng ta bị công kích chung quanh chúng ta. Chính vào lúc đó mà Chúa Giêsu nói: “ hãy kiên trì, đừng bao giờ nản lòng, bởi vì Ta hằng ở với con… Chính khi trung tín cho đến cùng mà con sẽ được cứu thoát…” Có thể là thế giới tiện nghi và những chắc chắn nhân loại của chúng ta dường như tan biến đi. Chúng ta đừng sợ gì cả, sự hiện diện của Chúa Giêsu thì chắc chắn hơn và bền vững hơn tất cả thế giới.
Sứ điệp của chúa nhật hôm nay được kết bằng niềm hy vọng. Phải kiên vững, bởi vì Chúa đang ở đó, rất gần gũi. Một thế giới biến mất, thế giới của năm tháng sắp kết thúc; một thế giới khác lại sinh ra, thế giới bắt đầu với Đức Kitô hôm nay, ngày mai và tất cả mọi ngày.
Chúng ta rất có lý khi bắt đầu lắng nghe lời tiên tri Giêrêmia: “ Tư tưởng của Ta là tư tưởng hòa bình, chứ không phải là tai hoạ. Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ nghe lời các ngươi, và từ khắp nơi, Ta sẽ qui tụ các người về.” Vâng, như Chúa Giêsu nói với chúng ta, chúng ta hãy kiên trì để làm chứng cho công bình và chân lý, và để xây dựng thế giới mới của sự hiệp nhất và bình an.