Đêm nay, Tin Mừng Phục Sinh vang dội khắp nơi, lan truyền đến mọi xóm ngõ xa xôi, tràn ngập đến mỗi tâm hồn, đến từng cuộc sống. Chuyện gì đã xảy ra ?- Biến cố quan trọng nào đã đánh dấu lịch sử nhân loại đến nổi từ ngày đó trở đi, ngày thứ nhất trong tuần trở thành ngày Chúa Nhật, Ngày Của Chúa, ngày của sự Phục Sinh ?-. Vâng, Chúa Giêsu đã sống lại vinh quang. Đấng chịu đóng đinh đã phục sinh. Chúa đã toàn thắng sự chết và tội lỗi. Chúa đã đem lại ơn cứu độ cho nhân loại, cho mọi người.
Điều đáng để ý ở đây là, những người đầu tiên tiếp nhận Tin Mừng kỳ diệu nầy lại là ba người phụ nữ. Ba người phụ nữ, chứ không phải là những người đàn ông, cũng không phải là các tông đồ. Các bà có tên là Maria Madalena, Maria, mẹ của Giacôbê, và bà Salomê. Tại sao lại là ba phụ nữ xứ Galilêa, chứ khôg phải là Phêrô, hay các tông đồ, những người được Chúa Giêsu tuyển chọn để tiếp nối công trình cứu chuộc của ngài ?- Đó có phải là một sự lựa chọn tình cờ, ngẫu nhiên, không có ý nghĩa ?- Đó có phải là một sự lựa chọn theo cảm tính, để đề cao giới phụ nữ hay không ?-
Chắc chắn là không. Câu trả lời rất đơn giản, khi chúng ta kiểm điểm lại xem, ai đã can đảm ở lại dưới chân thập giá vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, trong khi toàn bộ các ông đều hèn nhát bỏ trốn. Phúc Am nói rõ, những người trung thành cho đến cùng lại cũng chính là ba người phụ nữ nầy.
Từ đó suy ra, chính tình yêu và niềm tin đã làm nên sự khác biệt. Chính tình yêu đã liên kết những người phụ nữ này với Chúa Giêsu trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, ngay cả khi không còn gì để hy vọng. Chính đức tin của những người phụ nữ nầy đã mở họ ra trước mạc khải của Thiên Chúa. Cũng nên nhớ rằng, Thiên Chúa của chúng ta là Thiên Chúa của Giao Ước. Ngài thực hiện ơn cứu độ cho con người không phải từ trên cao, mà là ở giữa nhân loại. Ngài tạo dựng nên chúng ta, giống hình ảnh ngài, có tự do. Ngài tôn trọng chúng ta. Ngài không bao giờ áp đặt. Ngài không áp đặt Tin Mừng Phục Sinh như là một sự kiện hiển nhiên, rõ ràng. Ngài hỏi chúng ta:” Con có muốn tin không ?”- Ngài chờ đợi câu trả lời khẳng định của chúng ta. Ngài tin vào tình yêu của chúng ta. Ngài chờ đợi đức tin của chúng ta. Để trao ban cho chúng ta Tin Mừng Phục Sinh. Đó là lý do giải thích tại sao ba người phụ nữ Galilêa lại là những người đầu tiên lãnh nhận chân lý tuyệt hảo nầy.
Đàng khác, chúng ta cũng biết rằng, các bà không chứng kiến việc Chúa sống lại. Các bà không nhìn thấy tia chớp chói loà báo tin Chúa phục sinh. Rất đơn giản, các bà đã lắng nghe một lời nói, lời nói của một thanh niên mặc áo trắng, mà chúng ta hiểu là thiên thần. Một lời nói mà người ta có thể tin hay không tin:” Chúa Giêsu chịu đóng đinh đã phục sinh “. Lời nói nầy đưa trả về cuộc sống thường ngày, về xứ Galilê:” Ngài không còn ở đây nữa. Ngài đến xứ Galilê trước các ông “. Ngài chờ đón các ông nơi các ông đến. Thực ra, lời nầy chỉ lặp lại điều Chúa Giêsu đã nói trước khi chịu tử nạn, trong bữa tiệc sau cùng với các môn đệ, khi ngài báo trước về sự tan tác, sự bỏ rơi của các môn đệ:” Khi sống lại, Thầy sẽ đến Galilê trước các con”.
** Ngôi mộ trống không. Một sự kiện khô khốc, tàn nhẫn, không thể bàn cãi gì thêm. Chuyện gì đã xảy ra ?- Thân xác Chúa Giêsu đi đâu ?- Xin thưa: truớc mắt chúng ta. Ngài đi trước chúng ta. Ngài chờ đón chúng ta ở Galilê của chúng ta, nơi mà cuộc sống đời thường đang diễn ra mỗi ngày. Ngài đang ở trong nhà chúng ta khi chúng ta mở cửa. Ngài ở trong trường lớp khi chúng ta đi học. Ngài đi trước chúng ta trong cánh đồng, nơi chúng ta sẽ cày bừa, xuống giống, làm cỏ, bón phân, chạy nước. Ngài ở các văn phòng, các cơ quan nơi chúng ta đến làm việc. Với những ai đặt câu hỏi:”Thiên Chúa ở đâu ?-“, Chúa Giêsu trả lời:” Khi cầu nguyện, con hãy vào phòng kín… Cha con đang ở đó, nơi bí ẩn, vô hình, không thể trông thấy”. Đó là đức tin phục sinh. Chúa Giêsu không còn bị giới hạn ở một nơi, hay một thời đại. Ngài là Thiên Chúa, hiện diện ở tất cả những nơi, và trong tất cả mọi giây phút của cuộc sống chúng ta. Tuy nhiên, chỉ có đức tin mới có thể bày tỏ cho chúng ta điều đó mà thôi.
Chúa đã sống lại. Chúa đem lại ơn cứu độ cho nhân loại, cho tất cả mọi người, ở khắp mọi nơi, trong mọi thời đại. Thế nhưng, ơn huệ hồng phúc này có đem lại lợi ích cho chúng ta hay không là tùy ở thái độ của chúng ta, tùy ở tình yêu và niềm tin của chúng ta, tùy ở việc chúng ta có tự do đón tiếp ngài trong cuộc sống chúng ta hay không.
Điều đó được thể hiện và nhận biết qua cách sống của chúng ta trong đời thường, cách sống của những người được sống lại với Đức Kitô, với tình yêu, niềm vui và bình an với Chúa và với anh em.