Tuần vừa qua, chúng ta đã cử hành trọng thể ngày giáng sinh của một hài nhi Bêlem. Hôm nay, chúng ta cùng tổ chức mừng gia đình của ngài. Một gia đình mà Giáo Hội đề nghị như là mẫu gương cho tất cả các gia đình. Khi so sánh Thánh gia thất với gia đình ngày nay, chúng ta thấy có rất nhiều điều khác biệt.
Thật vậy, gia đình hiện tại phải đương đầu với vô số vấn đề: cha mẹ chia lìa nhau, ly dị, tái hôn.. rồi những gia đình chỉ có một cha hoặc một mẹ.. uy quyền của người cha người mẹ bị công kích dữ dội… ảnh hưởng bên ngoài của xã hội mạnh mẽ hơn ảnh hưởng phát xuất từ bên trong gia đình.. những trẻ em mà người ta không thể tin cậy được nữa.. những người trẻ lià bỏ mái ấm gia đình rất sớm…
Có biết bao người cha người mẹ than phiền, lấy làm tiếc về hoàn cảnh hiện tại ! Có biết bao các bậc cha mẹ bị thất vọng về những gì xảy đến trong gia đình riêng tư của mình ! Có biết bao bậc phụ huynh bận bịu bù đầu, rối trí ! Có biết bao nhiêu lần người ta nghe nói: “ Nếu phải bắt đầu lại, tôi sẽ không kết hôn, tôi sẽ không dám có con, tôi sẽ không lao đầu vào trong cái trách nhiệm xây dựng một gia đình. Thật là quá đáng, quá vô ơn, quá đau đớn, điều đó làm cho phải khóc rất nhiều !”.
Chúng ta phải làm gì khi điều tồi tệ xảy ra như thế ?- Luôn luôn vẫn thế, có hai con đường có thể có: người ta có thể buông xuôi tất cả, hay cố gắng bắt tay làm lại, người ta có thể từ nhiệm, bỏ cuộc, hay bắt đầu lại nhiệm vụ của mình, người ta có thể rơi vào sự dửng dưng và vỡ mộng, hay miệt mài xây dựng lại, người ta có thể để cho tình thế xấu đi hơn nữa, hay cung cấp trang thiết bị và kiên nhẫn để chuyển hướng dòng sự việc để chúng tiến bộ hơn, tốt đẹp hơn.
Hai con đường có thể có ; thế nhưng, trong thực tế, chúng ta không cần phải tự vấn lâu lắc phải chọn lựa con đường nào. Chỉ có một giải pháp có giá trị: giải pháp rút lời thách thức chữa trị gia đình khỏi những điều tồi tệ của nó; giải pháp, bất chấp trở ngại, tiếp tục miệt mài làm cho gia đình trở thành nơi mà người ta có thể học trở thành người có trách nhiệm; là nơi mà người ta khởi đầu nhìn nhận quyền tự do và giá trị của người khác; là nơi mà người ta được giáo dục cho cuộc sống có nhiều người, cho sự kính trọng và tình yêu thương người khác, cho tình tương thân tương ái và chia sẻ những gì người ta là, những gì người ta có, những gì người ta sống.
Để mở ra và đào tạo một con người cho tất cả những điều đó, người ta đã không còn tìm thấy gì khác tốt hơn là gia đình, và người ta sẽ không tìm thấy gì khác tốt hơn nó. Đức giáo hoàng Gioan Phaolô đã viết: “ Hôn nhân và gia đình xây dựng nên một trong những điều thiện hảo quý báu nhất của nhân loại” ( familiaris consortio, n. 1 ). Chúng ta không để cho một trong những điều thiện hảo quý giá nhất phải đi lệch đường. Chúng ta phải làm tất cả để bảo vệ nó. Nếu nó bệnh hoạn, chúng ta phải làm tất cả để chữa trị nó.
Đây chính là những lời kêu gọi của Giáo Hội, chính chúng cũng là âm vang lời của Thiên Chúa. Đi vào chương trình của Thiên Chúa là, người nam và người nữ kết hợp với nhau, có con cái, có trách nhiệm trên gia đình mà họ cố gắng làm cho giống như gia đình của thánh Giuse, Đức Maria và Chúa Giêsu.
Điều đó xảy ra không phải là không có đau khổ, không có những hoàn cảnh khắc nghiệt, không có những khó khăn nghiêm trọng. Đoạn Phúc Âm được công bố hôm nay rất có ý nghĩa trong vấn đề này. Đức Maria và thánh Giuse lo lắng và đau khổ: “ Này con, sao con làm cho cha mẹ như thế ?- Hãy xem cha đây và mẹ đã đau khổ tìm con…” Có biết bao cha mẹ có thể lấy lại những lời này cho chính mình.
Tuy nhiên, Đức Maria và thánh Giuse không buông tay. Biết rằng con đường sẽ khắc nghiệt, các ngài vẫn tiếp tục yêu mến và sống dưới cái nhìn của Thiên Chúa, trong khi chu toàn một cách hết sức tốt đẹp những gì mà ngài chờ đợi nơi các Đấng.
Trong vấn đề đó, các Đấng là mẫu gương của tất cả những cha mẹ trên thế giới. Và Chúa Giêsu, con của các Đấng, là mẫu gương của tất cả các người con trên trần gian.