Giới răn nào quan trọng nhất ?- Nói khác đi, đâu là giới răn thứ nhất trong các giới răn. ?- Điều đó có nghĩa là, có một thứ phẩm trật trong các giới răn. Một vài giới răn thì quan trọng hơn những giới răn khác.
Cái bẫy ở đây là tưởng tượng rằng, người ta có thể vun trồng tình yêu Thiên Chúa và tình yêu tha nhân trong khi để qua một bên Mười Giới Răn. Thực vậy, những giới răn này thì quan trọng hơn, bởi vì chúng chứa đựng tất cả những giới răn khác, trình bày chúng một cách chi tiết, bằng một cách nào đó.
Thánh Augustinô đã nói: “ Anh hãy yêu mến đi, và thực hiện những gì anh muốn !” Đứng vậy ! Thế nhưng, nếu anh yêu mến điều tốt, điều thiện, thì “ những gì anh muốn” sẽ là sự diễn tả của tình yêu này, hiệu quả tốt đẹp. Đàng khác, Mười Điều Răn không có nói “ điều người ta phải làm”, nó chỉ nói một cách đơn giản là: tình yêu là linh hồn, là động lực của những giới răn Thiên Chúa truyền. Điều cần phải ra lệnh, bắt buộc, chính là chính tinh yêu, chứ không phải lề luật bên ngoài. Không có quyền lực nào bên ngoài có thể thay thế Thánh Thần Thiên Chúa. Ngài là Tình Yêu. Và Thánh Thần được trao ban cho tất cả mọi người, “ được trao ban trào tràn trên tất cả mọi huyết nhục, xác thịt.”
Người luật sĩ hỏi Chúa Giêsu, theo ngài, đâu là giới răn thứ nhất trong tất cả các giới răn. Ở đây, Chúa Giêsu đã không trả lời bằng cách trích dẫn một giới răn, mà là hai. Hai giới răn này lại không được trích ra từ Muòi Giới Răn.
Giới răn thứ nhất đến từ Sách Đệ Nhị Luật ( 6, 4-5 ), một câu nổi tiếng: “ Hãy lắng nghe, hỡi Israel ! Thiên Chúa, Chúa chúng ta là Thiên Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi”. Đây là một trong những lời cầu nguyện nền tảng của lề luật Do thái. Giới răn thứ hai được rút ra từ Sách Levi: Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình người” ( 1, 18 ). Trong khi thực hiện sự hợp nhất hai giới răn này, Chúa Giêsu muốn nói rằng, giới răn thứ nhất được biểu lộ nhờ giới răn thứ hai.
Yêu mến Thiên Chúa nghĩa là gì ?- Xin thưa, Tình yêu Thiên Chúa được biểu lộ nhờ tình yêu đối với anh em. “ Ai không yêu mến anh em mình mà nó nhìn thấy, thì sẽ không có thể yêu mến Thiên Chúa, là Đấng nó không nhìn thấy.” ( 1 Ga 4, 20 ). Như vậy, cần phải “nhìn thấy Thiên Chúa trong các anh em của chúng ta”, và yêu mến anh em bằng xương bằng thịt, đang ở đó, trước mặt chúng ta.
Thế còn những lễ vật và những hy sinh ?- Chắc chăn rồi, đó là sự ám chỉ việc tôn thờ hy tế của người Do thái. Thế nhưng, cái não trạng hy tế, cái ảo tưởng cho rằng, có thể trao ban một điều gì đó cho Thiên Chúa, và thậm chí nghĩ rằng, chúng ta được xứng đáng hưởng nhận lòng nhân từ của ngài, do những việc làm của chúng ta. Quan niệm đó rất thường ám ảnh những não trạng của người kitô giáo. Cho đến ngày nay.
Chúng ta nhớ đến Mt 5, 23-24: “ Nếu ngươi dâng của lễ ở bàn thờ và nếu ngươi nhớ rằng, anh em ngươi có một điều gì đó chống lại ngươi, thì hãy để của lễ trước bàn thờ, và đi làm hòa với anh em ngươi trước đã”, hay còn nữa: “ Chính tình yêu mà Ta mong muốn, chứ không phải những lễ hy sinh”.
Một cách cụ thể, thánh Giacôbê cho biết, tôn giáo đích thực, đối với Chúa Giêsu: “ Tôn giáo đích thực và không tì ô trước mặt Chúa Cha, là đây: thăm viếng những trẻ mồ côi và những góa phụ đang ở trong tình trạng khốn quẫn và hết sức giữ không tì ô trong thế gian.”
Sự tôn thờ sẽ không là gì cả, nếu nó không là sự diễn tả của tình yêu, một tình yêu được sống trong cuộc sống đời thường của chúng ta, bằng những việc làm cụ thể, thiết thực và hiệu quả, đem lại niềm vui, bình an và hạnh phúc cho anh em.