Lúc đầu, người thanh niên giàu có tin rằng, anh ta khao khát, ước muốn “ sự sống đời đời” làm gia nghiệp. Một gia nghiệp được thêm nữa đối với người thừa kế giàu có này, đang muốn có tất cả cùng một lúc. Vào cuối câu chuyện, anh ta sẽ học biết một điều về chính anh ta: anh ta không có khao khát sự sống đời đời đến độ yêu thích nó hơn tất cả những thứ khác.
Chúng ta đã biết, sự sống đời đời, là chính Thiên Chúa “ đã được biết”. Ngài không phải là một sự thiện được thêm vào cho những cái khác; sự sống đời đời thuộc về một bản chất khác. Nếu người ta khao khát, mong muốn nó, thì cần phải khao khát nó một cách tuyệt đối. Không có gì co thể mua chuộc được nó. Nếu không, sự khao khát này phải đoạt chỗ tất cả những thứ khác. “ Trao ban tất cả những gì mà người ta có, cho những người nghèo” không phải là một phương thế để mua nó: Thánh Phaolô đã nói: “ Nếu tôi phân chia tất cả những tài sản của tôi cho người nghèo (... ), nếu tôi không có lòng bác ái, thì điều đó không giúp được gì cả. Có lòng bác ái, chính là nghe “ Hãy đến và theo Ta” của Đức Kitô: người ta vượt qua từ mối quan hệ của những đồ vật ( của sự giàu có ) đến mối quan hệ tinh yêu với một Ai đó. Mối quan hệ của Đức Kitô được sống bằng mối quan hệ với những người khác.
Câu trả lời đầu tiên của Chúa Giêsu là một bản Mười Điều Răn được tóm tắt lại, sau lời khẳng định là Thiên Chúa Đấng Tốt Lành duy nhất, nghĩa là tình yêu.
Không có sự xác tín này trước tiên, thì Lề Luật quả thực là làm nô lệ hóa con người. Tất cả những “mục” mà Đức Kitô kê ra, đều có nét liên quan đến mối quan hệ đến tha nhân, và có thể được tóm lại trong một từ ngữ “ tôn trọng, kính trọng”.
Sự tôn trọng người khác, trong những tài sản của họ, trong tình yêu của họ, trong cái danh tiếng ( tiếng tốt ) của họ là bước đầu tiên của tình yêu. Sự tôn kính cha và tôn kính mẹ gỡi trả về nguồn cội. Tuy nhiên, tất cả những con người nhân loại được gặp gỡ là đấng tạo hóa, “ là cha là mẹ”, đối với mỗi người trong chúng ta. Mười Điều Răn, được thực hiện bằng lệnh truyền phủ định, che dấu cái trung tâm của nó, không có gì khác hơn là tình yêu.
Mà, tình yêu thì không ỏ trong Lề Luật; bời vì nó là sự vượt qua Lề Luật. Yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự được diễn dịch bằng yêu mến tha nhân trên tất cả mọi của cải, vật chất. Chúa Giêsu đề nghị với người thanh niên giàu có đoạn văn này của Lề Luật vào “ sự thực hiện trọn vẹn” của nó..
Tất cả đều có thể đối với Thiên Chúa. Chúng ta thấy trong các Phúc Am những công thức cực kỳ cứng ngắc, loan báo sư quở trách thánh thiêng cho tất cả mọi loại người.
Ở đây, Chúa Giêsu nói rằng, người giàu có thì không thể vào Nước Thiên Chúa. Mà, tất cả mọi người đều giàu có bằng một cách nào đó, cho dù giàu có nhân loại và thiêng liêng mà Thiên Chúa trao ban.
Vậy thì thử hỏi ai có thể vào được Nước Thiên Chúa ?- Không ai cả. Thực ra, Nước Thiên Chúa là một ơn huệ, một món quà, chứ không phải là một đồ vật của một sự chinh phục.
Người thanh niên giàu có này sai lầm vì muốn chiếm được gia tài bằng những công việc riêng của anh ta. Bước vào Nước Trời, nếu nó là không có thể về phía con người, thì trở thành có thể, về phía Thiên Chúa. Người ta không nói rằng, người thanh niên này sẽ không kết thúc bằng việc bước vào. Tuy nhiên, chính là nhờ ân sủng mà cánh cửa sẽ mở ra cho anh ta.
Những người nào nghĩ rằng, cái viễn tượng này chuẩn miễn cho chúng ta đi theo Đức Kitô, thì họ xếp hàng về phía những người sẽ đóng đinh ngài vào thập giá, vào chiều thứ Sáu Tuần Thánh.