“Chúng con mong đợi ngài đến trong vinh quang”
Đức Kitô, Đấng đã sống giữa chúng ta, sẽ lại đến. Ngài sẽ lại xuất hiện “ trên mây trời với quyền năng lớn lao và vinh quang vĩ đại.” Cái ngày đặc biệt này sẽ được đánh dấu bằng những dấu chỉ trong vũ trụ. Nó trùng khớp với một sự biến đổi của vũ trụ. “mặt trời sẽ trở nên tối tăm, mặt trăng sẽ mất vẻ huy hoàng của nó, những vì sao sẽ rơi rụng..”. Những dấu chỉ này, không được hiểu theo sát nghĩa, không khơi gợi lên một thảm họa, mà là một thời điểm quyết định của lịch sử nhân loại.
Khi nào điều đó xảy ra ?- Người ta đã luôn luôn tự đặt ra câu hỏi như thế. Chúa Giêsu cắt đứt tất cả những giả thuyết. Không một ai biết được điều đó ! Chính ngài cũng không biết ! Chỉ có Chúa Cha biết điều đó mà thôi. Và đó là bí mật của Chúa Cha.
Điều quan trọng không phải là biết thời điểm của sự trở lại của Đức Kitô, mà là chuyên tâm chú ý đến những gì bấy giờ sẽ đến, để chuẩn bị. Bởi vì,
Ngày đặc biệt này sẽ là ngày của sự tập họp lớn lao: “ Con Người sẽ sai các thiên thần ra đi để tập họp những người được tuyển chọn từ khắp bốn phương, từ tận cùng trái đất cho đến tận cùng trời cao.”
Đó sẽ là ngày của công bình và sự thật: “ Những người khôn ngoan sẽ sáng chói như sự huy hoàng của bầu trời.. những vị thầy của sự công bình sẽ rực sáng như những vì sao..”
Đó sẽ là ngày của sự phán xét: những người lành sẽ được tưởng thưởng, những người bất trung sẽ bị loại ra ngoài. Con tim của mỗi người, mà chỉ Thiên Chúa biết được thấu đáo hoàn toàn, sẽ được tỏ lộ ra. Những người đã sống vì Thiên Chúa, sẽ được đưa dẫn đến bên ngài, chung hưởng hạnh phúc muôn thuở, những người quay lưng lại với ngài, sẽ bị đầy ra xa.
Đức Kitô loan báo sự trở lại của ngài sẽ là ngày của sự phán xét, không phải là để làm cho con người lo sợ, mà là để giúp cho mỗi người ý thức sự quan trọng và giá trị của thời gian trôi qua. Ngày của sự phán xét sẽ là ngày của sự tỏ lộ ra, và của sự nhìn nhận những gì đã xảy ra, tốt xấu, lành dữ... Tất cả cho thấy giá trị và hiệu quả của thời gian trôi qua.
Như thế, ngay từ bây giờ, chúng ta làm ra tương lai của chúng ta. Điều mà chúng ta sống trong thời điểm này, quyết định cho những gì mà chúng ta sẽ sống vào lúc kết thúc thời gian. Mỗi một khoảnh khắc, mỗi một ngày đều mang nhiều ý nghĩa hơn là chúng ta thường nghĩ. Mỗi một khoảnh khắc gìn giữ chúng ta gần với Thiên Chúa, làm cho chúng ta đến gần, hay làm cho chúng ta rời xa Thiên Chúa. Chính là ngày qua ngày, trong khi nhìn chúng ta sống, mà Thiên Chúa thực hiện sự phán xét mà ngài sẽ mang đến trên mỗi người trong chúng ta. Giữa ngày hôm nay và ngày cuối cùng, sẽ có một sự liên tục.
Đó cũng là ngày cho biết giá trị của những sự trung tín của chúng ta. Điều mà chúng ta làm hay không làm, những tiếng xin vâng hay không xin vâng của chúng ta được nói cho Thiên Chúa hằng ngày như thế có một tầm quan trọng lớn lao. Những sự trung tín của chúng ta, lớn hay nhỏ, những nỗ lực của chúng ta để luôn luôn là những người lương thiện, công chính và ngay thẳng trong một thế giới thường thường là bất lương, bất công, gian trá; sự bền bỉ, kiên trì của chúng ta để giáo dục con cái của chúng ta tốt hết sức có thể; những sự tha thứ được trao ban cho những người đã làm tổn thương chúng ta, những lời cầu nguyện được đọc với sự sốt sắng; những sự bố thí, chia sẻ, những sự lo lắng chu toàn bổn phận hằng ngày một cách tốt nhất, những cử chỉ sẵn sàng phục vụ, sẳn sàng quan tâm đến những người khác, niềm nở đón tiếp người bất hạnh... tất cả những điều đó chuẩn bị cho sự phán xét của Thiên Chúa, dành cho chúng ta.
Những người kitô hữu đầu tiên đã biết sống cái thời điểm quan trọng này, với đôi mắt và con tim chăm chú mong chờ sự trở lại của Đức Kitô. Bởi vì họ có sự xác tín này là, sự trở lại này sẽ là nhanh chóng, gấp rút; họ cố gắng sống mỗi một thời điểm trong sự trung tín với Đức Kitô, trong tất cả các cơn thử thách. Y thức của sự trở lại này của Chúa và sự quan trọng của nó bị làm yếu mòn đi theo thời gian. Giờ đây, chúng ta sống trên mặt đất mà không quá nghĩ đến trời cao. Chúng ta sống ngày qua ngày mà không quá quan tâm đến ngày cuối cùng. Thật đáng tiếc ! Trong khi sống khao khát hơn trong sự chờ đợi Chúa đến, chúng ta sẽ sống một cách dồi dào hơn, mãnh liệt hơn. Mỗi ngày sẽ có giá trị hơn trước mặt chúng ta.
Trong mỗi thánh lễ, sau lời truyền phép, chúng ta tung hô Đức Kitô, trong khi nói hay hát: “ Lạy Chúa, chúng con loan truyền Chúa chịu chết và tuyên xưng Chúa sống lại, cho tới khi Chúa đến.”
Chúng ta mong đợi ngài đến...Chớ gì đó không chỉ là những từ ngữ, một lời nói suông, một thói quen, nhưng là một thái độ nội tâm sâu sắc quyết định cách sống của chúng ta, và trao ban ý nghĩa cho tất cả cuộc sống chúng ta. Để đón nhận hạnh phúc viên mãn mà Chúa đã hứa trao ban cho chúng ta.