Nếu có một ai đó đang chờ đợi Đấng Cứu Thế và dành tất cả cuộc đời của mình để cảm nhận được những dấu chỉ về sự hiện diện của ngài, thì người đó chính là Gioan Tẩy giả. Thế nhưng, từ trong tù ngục bị giam giữ, ông bắt đầu có những hoài nghi khi nghe nói về Chúa Giêsu. Những điều người ta nói về ngài không có vẻ thích hợp với hình ảnh mà ông có trong đầu về Đấng Cứu Thế.
Gioan Tẩy Giả đang chờ đợi một Đấng Cứu Thế mạnh mẽ và quyền lực. Trong khi đó, Đấng mà người ta nói với ông lại dường như không thuộc về khí phách này. Như biết bao nhiêu người Do thái khác, Gioan Tẩy Giả hy vọng một Đấng Cứu Thế xây dựng những định chế quốc gia. Trong khi đó, Đấng mà người ta nói với ông lại dường như là không làm việc theo hướng này. Để biết rõ ràng chính xác, ông sai phái vài người trong số các môn đệ đến với Chúa Giêsu để đặt trực tiếp câu hỏi: “ Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải chờ đợi một người khác ?-“
Chúa Giêsu trả lời mà không bày tỏ rõ ràng căn tính của ngài. Ngài mời gọi Gioan Tẩy Giả thăm dò những dấu chỉ cho phép ông cảm nhận xem, ngài có thực sự là Đấng Cứu Thế hay không. Những dấu chỉ này đã được tiên tri Isaia loan báo trước, và chắc chắn Gioan đã biết; thế nhưng, ông đã không để ý đến. Ông đang nhìn nơi khác.
“ Mắt người mù và tai người điếc sẽ mở ra… Người què quặt sẽ nhảy mừng lên như nai, và miệng của người câm sẽ kêu lên vui sướng.. Những người bị tù đày được Chúa giải thoát sẽ trở về…”( Is 35 ). Đó là những dấu chỉ cần phải phân định. Không có vấn đề về sức mạnh, không có vấn đề về sự thống trị, không có vấn đề về sự trả thù, không có vấn đề về việc thiết lập một chế độ chính trị mới. Đấng Cứu Thế là Đấng bày tỏ lòng nhân từ của Thiên Chúa, bằng cách thực hiện những việc thiện, những việc lành, nơi tất cả mọi người, cách riêng là nơi những người bé nhỏ, bệnh hoạn, nghèo khó, mù lòa, câm điếc…
Vì thế, Chúa Giêsu mời gọi Gioan Tẩy giả xem xét những công việc của ngài đã làm cho những người bất hạnh. Câu trả lời của Chúa Giêsu chắc chắn đã soi sáng vị tiền hô. Khi suy ngẫm câu trả lời này, Gioan Tẩy Giả đã có thể lập lại trật tự trong những tư tưởng của ông, và nhớ lại rằng, Đấng Cứu Thế được hứa ban phải là người mang đến tình thương, lòng nhân từ và chữa lành, chứ không phải là người khởi xướng bạo động, sức mạnh và trừng phạt.
Bài Phúc Âm này đưa dẫn chúng ta về với thời ông Gioan Tẩy Giả, vẫn còn có một tầm quan trọng đối với chúng ta. Bởi vì, như Gioan Tẩy Giả, chúng ta cũng có những giờ phút sống trong hoài nghi; và giống như ông, vẫn thường xảy ra là, chúng ta đã không tìm kiếm Đức Kitô cho đủ ở những nơi mà ngài thường tỏ mình ra hơn hết, những nơi mà ngài để cho tìm thấy dễ dàng hơn hết.
Chính là nơi những người bất hạnh, đau bệnh, những người nghèo túng, những người khuyết tật, mà Chúa Giêsu tỏ mình ra nhiều hơn hết. Chính ở những nơi mà những cử chỉ nhân ái, và những lời nói đem lại tình yêu, sự khích lệ và hy vọng, mà chúng ta tìm thấy ngài tốt hơn hết.
Có thể là chúng ta tìm kiếm Đức Kitô quá nhiều trong các nhà thờ, nhưng không đủ trong cuộc sống. Chắc chắn là Đức Kitô ở trong các nhà thờ. Chắc chắn là ngài ở những nơi mà các kitô hữu họp nhau cầu nguyện. Chắc chắn là bí tích Thánh Thể cho chúng ta tiếp xúc với ngài. Điều đó không có gì để bàn cãi. Tuy nhiên, điều quan trọng là, chắc chắn Thiên Chúa cũng để cho gặp gỡ ở giữa lòng cuộc sống, nơi mà chúng ta vất vả lo cho miếng cơm manh áo, cho nơi trú ngụ, cho sự kính trọng con người, cho công ăn việc làm, cho phẩm giá con người. Ngài để cho gặp gỡ và trông thấy ở nơi mà một người mù lòa bởi sự dữ đi đến ánh sáng của sự thứ tha, ở nơi mà người điếc sau cùng mở đôi tai ra với lời mời gọi trở nên tốt hơn và ân cần hơn, ở nơi mà đám đông mênh mông những người nghèo không ngừng tăng trưởng trong những xã hội của chúng ta được mang đến một chút hy vọng: những người nghèo cơm bánh, nghèo tình yêu thương, nghèo sự giáo dục, nghèo phẩm giá và sự kính trọng…
Đấng Cứu Thế mà chúng ta sẽ mừng lễ vào dịp lễ Giáng Sinh đã ở giữa chúng ta. Phúc Âm đã nhắc lại cho chúng ta một vài dấu chỉ cần phải xem xét để nhận ra sự hiện diện của ngài. Ngay từ bây giờ, ở bất cứ nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, khi tình yêu, lòng thương xót, sự bao dung, tha thứ và chia sẻ được thể hiện qua những việc làm cụ thể, thiết thực và hiệu quả, đem lại hạnh phuc cho con người, hay làm vơi nhẹ những khổ đau cho người bất hạnh, thì ở đó, Đấng Cứu Thế đang đến, đang thực sự hiện diện, sống động và giải thoát.
** Mùa đông năm ấy, tại một nước Au Châu, một trường trung học thông báo về đợt lạc quyên tiền bạc và phẩm vật làm quà Giáng Sinh cho các trẻ em nghèo trong vùng.
Nghe tin ấy, một em bé 13 tuổi sống ở ngoại ô thành phố, vốn đã dành dụm từ những món chi tiêu ít ỏi hằng ngày trong suốt nhiều tháng qua, nay đã được trọn 15 đồng. Cậu quyết định dành trọn số tiền đó cho cuộc lạc quyên. Hôm nay là ngày kết thúc chiến dịch lạc quyên. Để tiết kiệm số tiền quá khiêm tốn, cậu không dám đi xe buýt, mà là đi bộ, giữa trời đông giá rét. Sau cùng, cậu cũng đến nơi, khi trời đã về chiều.
Ong Hiệu trưởng nghe báo có một người muốn gặp, hiện đang đợi ở phòng khách. Vừa đến nơi, Ong đã thực sự kinh ngạc và xúc động, khi nhận được món tiền nhỏ bé từ tay cậu học trò. Bởi vì, không phải chính ai khác, mà chính cậu là một trong số những trẻ em nghèo mà Ong và Nhà Trường đã đưa vào danh sách sẽ được nhận Quà Giáng Sinh năm ấy !
Biết quên bản thân mình, để nghĩ đến người khác. Đó là một dấu hiệu cho thấy Chúa Giêsu, Thái Tử Bình An và Tình Thương đang đến và hiện diện giữa chúng ta.