Trong Mùa Vọng, lại vang lên lời mời gọi: “ Anh em hãy luôn vui lên !”. Thử hỏi, làm sao không bối rối khi chúng ta lại nghe lời nhắn nhủ trên đây, được thánh Phaolô nhắc đi nhắc lại. Không thể nào được ! Bởi vì cuộc sống không phải lúc nào cũng là hoa hồng; bởi vì những biến cố trong cuộc đời nhiều khi đã làm chúng ta phải khóc; bởi vì, trong cuộc sống, chúng ta đã gặp phải nhiều thất bại, bị thương tổn, lung lay, thất vọng sâu xa và chán nản, tuyệt vọng.
Thực tế ở chung quanh chúng ta. Những đứa trẻ đau khổ, vì không được hiểu biết, thông cảm, đôi khi bị đánh đập, thiếu thốn quần áo, đồ chơi, lương thực, nhất là thiếu tình thương. Những người trẻ đau khổ, bởi vì gia đình không yên ổn, hay vì không thành công ở trường học, vì đất nước chiến tranh. Những cha mẹ đau khổ, và lo lắng do những thái độ và cách sống phóng túng của con cái, hoặc vì thất nghiệp, không có công ăn việc làm. Những người già đau khổ, buồn phiền, vì phải sống trong sự cô đơn, lẻ loi, trơ trụi…
Vì thế, chúng ta không thể nào vui được. Và vì thế, lời mời gọi” Anh Em hãy vui lên !” có phải là ngây thơ ?- là một giấc mơ ?- hay một sự lầm lẫn ?-
Để trả lời câu hỏi trên đây, chúng ta hãy để ý kỹ hơn lời của thánh Phaolô khi nói về vấn đề này. Ngài không chỉ nói: “ Anh em hãy luôn vui lên”, mà là: “ Anh em hãy luôn vui lên trong Chúa”. Điều đó có nghĩa là: Anh em hãy luôn vui lên vì Chúa Giêsu. Anh em hãy luôn vui lên, bởi vì Chúa luôn luôn yêu mến anh em và ngài sống gần gũi anh em.
Hiểu như thế, thì lời mời gọi của thánh Phaolô không phải là ngây thơ, mà là có đầy đủ ý nghĩa. Niềm vui đó trước hết là một niềm vui nội tâm, phát xuất từ đức tin và niềm hy vọng của chúng ta vào Thiên Chúa. Đó là một niềm vui kín đáo và an bình đặt trên niềm xác tín là chúng ta được Thiên Chúa yêu mến, và cuộc đời chúng ta ở trong tay của ngài. Kẻ nào biết mình được yêu mến, kẻ nào chắc chắn mình luôn luôn được yêu mến, thì trong tâm hồn luôn luôn có một niềm vui lan tỏa không bao giờ lìa xa, cho dù có xảy ra thế nào đi nữa.
Lý do của niềm vui là vì “ Thiên Chúa gần đến”. Bởi vì Chúa Giêsu đang đến với chúng ta, bởi vì ngài giơ tay ra cho chúng ta, và bởi vì ngài luôn luôn tháp tùng chúng ta trong cuộc đời, cho dù chúng ta có thế nào đi nữa.
Điều đó cũng ám hợp với lời tiên tri Sophonia. Khi nói với Giêrusalem, đại diện cho Dân Thiên Chúa, ông kêu lên: “ Hãy hân hoan và hãy nhảy mừng hết tâm hồn..”. Lý do là vì Chúa là Thiên Chúa ngươi ở trong ngươi. Ngài đem đến cho ngưoi ơn cứu độ. Ngài đem đến cho ngươi niềm vui của ngài. Ngài đem đến cho ngươi sự bình an.
Thật vậy, tất cả chúng ta đều tìm kiếm niềm vui và bình an. Chỉ có Thiên Chúa có thể trao ban niềm vui và bình an đích thực. Đó là sứ điệp mà Lời Chúa hôm nay muốn gởi đến cho chúng ta. Phúc Âm kể lại việc dân chúng đến xin lãnh nhận phép rửa thống hối của Gioan ở bờ sông Giodan. Họ hỏi ông, họ phải làm gì để đón nhận ơn cứu độ, đón nhận niềm vui và bình an của Thiên Chúa. Rất đơn giản. Không cần làm những việc vĩ đại, phi thường. “ Ai có hai áo, hãy cho người không có. Ai có của ăn, cũng hãy làm như vậy”. Với người thu thuế: “ Đừng đòi những gì quá mức đã ấn định”. Với các quân nhân:“ Đừng ức hiếp ai. Đừng cáo gian ai. Hãy bằng lòng với số lương của mình”. Điều đó có nghĩa là: cần biết sống chia sẻ những gì mình có, biết ý thức chu toàn bổn phận của mình và biết tôn trọng người khác. Nói khác đi, hãy thực hiện đức Công bình và Bác ái.
Đó là những lời khuyên đơn giản, dễ thực hiện. Nếu chúng ta biết sống theo những lời khuyên đó mỗi ngày trong cuộc sống đời thường, thì Thiên Chúa sẽ ở trong chúng ta. Ngài sẽ ban niềm vui, và bình an. Và như thế, chúng ta đã lãnh nhận hạnh phúc đích thực của Ơn Cứu Độ muôn đời do Mầu Nhiệm Giáng Sinh trao ban cho chúng ta.