Dụ ngôn về những người thợ làm vườn nho sát nhân là một bản tóm tắt tuyệt vời lịch sử ơn cứu độ: những người đầy tớ đầu tiên, cũng như những người thứ hai đều là các tiên tri; người con trai dĩ nhiên là Con Thiên Chúa; những người thợ làm vườn nho đại diện dân Do thái, nhà Israel: họ đã loại trừ Đấng Cứu Thế.
Thế nhưng, chúng ta đừng có đi quá nhanh, bởi vì cả chúng ta nữa, chúng ta cũng là những người làm vườn nho này, chúng ta loại trừ Đức Kitô. Chúng ta loại trừ Đức Kitô, bởi vì ngài quấy rầy chúng ta. Ngài không ngừng nói với chúng ta, và chúng ta không muốn lắng nghe lời ngài. Đó là cơn cám dỗ của thời đại chúng ta: chúng ta muốn di tản Đức Kitô, chúng ta muốn sống mà không có Thiên Chúa. Đàng khác, xã hội chung quanh góp phần làm ym đi ngay cả tên gọi của Thiên Chúa, nơi chúng ta. Tuy nhiên, với Đức Kitô, có một sự mới lạ: chúng ta đã giết người thừa tự, và tình yêu của Chúa Cha cao vời đến nỗi, cho dù có thế nào đi nữa, chúng ta vẫn lãnh nhận gia nghiệp. Mặc dù tội lỗi của chúng ta có nặng nề đến thế nào đi nữa, tình yêu vẫn luôn luôn mạnh mẽ hơn. Bởi vì chắc chắn là từ thập giá mà ơn phúc nảy sinh, hoa trái đẹp đẽ nhất của gia nghiệp.
Theo lời thánh Cyrillo thành Giêrusalem: thật là một điều kỳ lạ và trái ngược. Đức Kitô thực sự bị đóng đinh vào thập giá, được an táng thực sự, và ngài đã thực sự sống lại, và tất cả mọi ơn phúc được trao ban cho chúng ta, để, tham dự vào những đau khổ của ngài, trong khi đón nhận những đau khổ đó, chúng ta thực sự lãnh nhận được ơn cứu độ. Đức Kitô đã lãnh nhận những chiếc đinh trên bàn tay tinh sạch, và ngài đã đau khổ, và ngài trao ban cho chúng ta ơn phúc cứu độ, mà không đau khổ và không khó nhọc.
Theo thánh Phaolô, trong tất cả mọi hoàn cảnh, trong tâm tình tạ ơn, chúng ta hãy cầu nguyện và van nài để trình bày lên Thiên Chúa những lời cầu xin của chúng ta. Bởi vì chúng ta sẽ không thất vọng. Thiên Chúa luôn luôn đáp lời, ngay cả khi lời đáp trả không luôn luôn thích hợp với lời cầu xin. Có biết bao sự lo lắng thiêng liêng vô ích. Có biết bao sự ý thức tội lỗi sai lầm. Có biết bao sự ngại ngùng. Chúng ta hãy biết bám rể sâu trong Đức Kitô. Chúng ta hãy biết trở thành những ngành nho được ghép vào Đức Kitô, để luôn luôn sống trong bình an. Bình an là hoa trái của Chúa Thánh Thần. Thế nhưng, chúng ta biết rõ điều đó, ơn cứu độ không phải là tự động máy móc. Chúng ta phải cộng tác vào ơn cứu độ của chúng ta. Chúa chờ đợi những trái nho thơm ngon. Chúng ta đừng làm Chúa thất vọng. Vườn nho, chính là Giáo Hội, nghĩa là mỗi người trong chúng ta. Rất thường khi chúng ta không luôn luôn mang nhiều hoa trái. Bấy giờ, chúng ta hãy cầu nguyện theo thánh vịnh. « Lạy Chúa, Thiên Chúa của vũ trụ, xin làm cho chúng con ăn năn trở lại. Xin cho gương mặt ngài chiếu sáng: bấy giờ chúng con sẽ được cứu thoát. »
Thật vậy, Thiên Chúa làm cho chúng ta ăn năn trở lại nhờ ơn huệ của Đức Kitô. Chớ gì những gương mặt được Đức Kitô chiếu sáng, khi họ khám phá ra sự dịu dàng của Chúa Cha, cho dù có rất nhiều giới hạn và tội lỗi. Chớ gì chúng ta thường xuyên nhớ đến tất cả những ơn lành đã lãnh nhận được, để tái khám phá ra hành động của ân sủng, và như thế có thể tạ ơn Thiên Chúa. Và xứng đáng đón nhận ơn cứu độ của ngài.