Khi các nhà thăm dò dư luận đặt câu hỏi với dân chúng xem, họ đánh giá điều gì quan trọng nhất trong đời sống của họ, thì câu trả lời thông thường nhất vẫn là hạnh phúc, sự phát triển cá nhân, đời sống gia đình. Rất hiếm khi thấy người ta đặt Thiên Chúa hay tôn giáo giữa những thực tại quan trọng nhất của cuộc đời họ. Ngay cả những người tín hữu cách chung cũng không đặt Thiên Chúa trong những hàng đầu. Họ chấp nhận cho ngài một sự quan trọng nào đó. Không hơn nữa.
Phúc Âm hôm nay nhắc lại cho chúng ta rằng, Thiên Chúa và Nước Trời của ngài có thể so sánh với một kho báu tình cờ tìm thấy được, hay với một viên ngọc quý đang được khao khát tìm kiếm. Để có được kho báu hay viên ngọc quý này, hai nhân vật trong câu chuyện sẵn sàng bán đi tất cả. Đối với họ, điều quan trọng là, một kho báu hay một viên ngọc quý có khả năng làm thỏa mãn họ, có khả năng thực hiện được những mơ ước của họ.
Chúng ta hãy lợi dụng dụ ngôn naỳ để tự hỏi xem, chúng ta đặt Thiên Chúa ở đâu trong bậc thang giá trị của chúng ta ?- Đối với chúng ta, ngài có phải là một kho báu mà chúng ta sung sướng hết mức vì đã tìm thấy được không ?- Ngài có quý báu bằng một viên ngọc hiếm có được tìm kiếm từ lâu không ?- Một câu hỏi khác, chắc chắn là quyết định nhất: chúng ta có sẵn sàng cho đi thật nhiều, sẵn sàng cho đi tất cả nếu cần, để sống với Thiên Chúa hay không ?-
Chúng ta hiểu rằng, khi trả lời cho một cuộc thăm dò, người dân không thường nói đến Thiên Chúa và tôn giáo. Họ hướng cái nhìn của họ về cái gì trực tiếp nhất đối với họ, về điều gì đụng chạm đến họ và làm cho họ lo lắng trong cuộc sống thường nhật của họ. Gia đình, hạnh phúc, thành công của bản thân, sự thoải mái, đó là những gì đến với tâm trí một cách hồn nhiên khi chúng ta phải nói nhanh chóng điều gì quan trọng nhất đối với chúng ta.
Thế nhưng, chúng ta đừng có dừng lại ở những câu trả lời nhanh chóng và hồn nhiên này. Thỉnh thoảng, cũng nên dừng lại để xem xét những sự việc kỹ lưỡng hơn. Một khi đã cân nhắc cẩn thận, bấy giờ chúng ta có thể trả lời cho câu hỏi liên quan đến Thiên Chúa: trong đời chúng ta, ngài có phải là một nhân vật phụ thuộc hay một ai đó có giá trị rất nhiều ?-
Để trả lời cho câu hỏi này, chúng ta hãy tự vấn xem chúng ta làm gì cụ thể để sống với Thiên Chúa, để luôn luôn hiểu biết ngài hơn và đào sâu mối tương quan của chúng ta với ngài. Có phải chúng ta bằng lòng chấp nhận mức tối thiểu được đòi hỏi để không bị tách rời khỏi ngài, hay chúng ta có mối quan tâm dấn thân hết sức có thể, để sống với ngài một cuộc phiêu lưu thiêng liêng có chất lượng hay không ?-
Chúng ta có thể trả lời rằng, chúng ta cố gắng thường cầu nguyện và đi dự lễ mỗi ngày chúa nhật. Điều đó rất tốt. Hai tiêu chuẩn này không phải là không quan trọng. Tuy nhiên còn có cái quan trọng hơn nữa. Chúng ta đã biết lời của Chúa Giêsu: “Không phải chỉ nói với Ta: “ Lạy Chúa, Lạy Chúa”, là đủ để vào Nước Trời, mà phải làm theo thánh ý Cha Ta, Đấng ngự trên trời” (Mt 7 ).
Chúng ta hãy xem, chúng ta có thực hiện thánh ý Thiên Chúa hay không, đó là tiêu chuẩn cao nhất để kiểm chứng sự gắn bó của chúng ta với Thiên Chúa. Thực hiện thánh ý Thiên Chúa Cha, chính là nỗ lực đem ra thực hành tất cả lời giáo huấn của Kinh Thánh, và cách đặc biệt lời giáo huấn của Phúc Âm. Lời giáo huấn được tóm gọn trong giới răn yêu thương: kính mến Thiên Chúa và yêu thương đồng loại, yêu thương nhau như chính Đức Kitô đã yêu thương chúng ta.
Nếu, một cách thành thật, chúng ta có thể nói rằng, chúng ta đang nỗ lực, ngày qua ngày, yêu thương tất cả những người cùng sống chung với chúng ta, hay những người mà chúng ta gặp gỡ hằng ngày, thì bấy giờ chúng ta có thể khẳng định rằng, Thiên Chúa đối với chúng ta là một kho báu.
Trong lãnh vực tôn giáo, những ảo tưởng luôn luôn là có thể. Xin Chúa Thánh Thần, được trao ban cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể, giúp chúng ta nhìn biết sự thực và sống sự thực đó. Để có thể lãnh nhận hạnh phúc tròn đầy, trong vinh quang Nước Thiên Chúa.