Đức Kitô đã rất cẩn thận chọn các môn đệ đầu tiên, và đã đào tạo các ông một cách đặc biệt để một ngày kia trở thành những chứng nhân ưu tiên về sự phục sinh của ngài. Hôm sau ngày ngài ra khỏi mồ, ngài hiện ra với họ nhiều lần, sau đó nói chuyện và ăn uống với họ. Những lần hiện ra này có mục đích là củng cố các ông trong đức tin.
Thật là thú vị ghi nhận rằng, những môn đệ đầu tiên đã không vội tin vào Đức Kitô phục sinh, và cũng không tin cùng một lúc. Những kinh nghiệm mà các ông sống về phương diện này thật đa dạng, khác nhau. Chẳng hạn như, chính việc nhìn thấy ngôi mộ trống đã dẫn đưa Phêrô và Gioan đến đức tin. Đối với những người khác, thì những lần Chúa hiện ra thật là cần thiết. Rồi đến Tôma, mà cuộc phiêu lưu của ông thật đặc biệt.
Tôma không có đức tin dễ dàng. Ông không muốn người ta kể cho ông những câu chuyện, ông không thích để mình bị dính líu vào quá nhanh. Ông là người thuộc loại đa nghi, ông nghi ngờ những câu chuyện thần tiên. Với tính khí thực tiển, ông muốn nhìn thấy, đụng chạm, do tự mình kiểm chứng.
Về phương diện này, ông thấy rất gần gũi với chúng ta, rất là đương thời với chúng ta. Có rất nhiều người giữa chúng ta, chắc chắn là có hơn một người trong cộng đoàn chúng ta, không có đức tin quá dễ dàng. Đức tin của họ không có sự hồn nhiên và ngây thơ của đức tin của các em bé. Họ tin và hồ nghi cùng một lúc. Họ không hoàn toàn chắc chắn. Như Tôma, họ muốn có những bằng chứng.
Chúa Giêsu đã rất hiểu biết Tôma. Ngài đã không xua đuổi ông, bởi vì ông không tin tưởng dễ dàng. Đúng hơn ngài đến gần ông, và giúp cho ông dễ dàng đi đến niềm tin.
Và, Tôma hoàn toàn thay đổi. Chắc chắn ông không bao giờ nghĩ rằng, Thầy của ông có thể đến với ông như thế, và Thầy của ông có thể làm cho ông những việc như thế.
Câu trả lời của ông thật tuyệt vời. Ông sấp mình xuống chân của Đấng Phục sinh, và tuyên xưng một trong những lời tuyên xưng đức tin đẹp đẽ nhất mà các Phúc âm hàm chứa: “ Lạy Chúa tôi, và lạy Thiên Chúa của tôi.”
Chúng ta hãy tin chắc rằng, Chúa Giêsu quan tâm liên kết với chúng ta và tỏ mình ra cho chúng ta, để đến phiên chúng ta, chúng ta có thể lặp lại tiếng kêu bỡ ngỡ của Tôma: “ Lạy Chúa tôi và lạy Thiên Chúa của tôi.”
Tuy nhiên, chúng ta đừng chờ đợi những dấu chỉ giống như những dấu chỉ mà Chúa Giêsu đã muốn trao ban cho Tôma. Nghĩa la, nhìn thấy Chúa bằng mắt của chúng ta, đụng chạm, cảm nhận, nghe thấy tiếng nói của Chúa Giêsu bằng chính tai của mình.
Đó không phải là phần của chúng ta. Đối với chúng ta, Chúa Giêsu đã chuẩn bị những dấu chỉ khác có thể dẫn đưa chúng ta đi đến một đức tin mà chúng ta sẽ có thể công bố trong niềm vui tràn đầy: “ Phúc cho những ai không thấy mà tin”.
Trước hết là, dấu chỉ của Lời Chúa được trao ban cho chúng ta, bởi vì chính Chúa Giêsu hôm nay vẫn còn nói với chúng ta, và tỏ mình ra cho chúng ta, khi chúng ta công bố Phúc Âm.
Thứ đến là, dấu chỉ của Bánh thánh, nơi đó Đấng Phục sinh lại hiện diện cho mỗi người chúng ta. Phúc Âm thánh Luca đã viết về các môn đệ trên đường Emmaus: “ các ông đã nhận ra ngài khi ngài bẻ bánh.” Đối với chúng ta cũng vậy. Tấm bánh được bẻ ra và trao hiến làm lương thực thiêng liên cho chúng ta, để khơi gợi đức tin của chúng ta, và mở đôi mắt ( mắt đức tin ) đến với Chúa Giêsu.
Và, dấu chỉ của tình huynh đệ và tình yêu. Một dấu chỉ lớn lao, không được quên. Ở đâu mà con người yêu thương nhau và chia sẻ cho nhau, thì Đức Kitô hiện diện ở đó. Sách Tông Đồ Công Vụ đã viết:“ Tất cả những người trở nên tín hữu cùng sống chung với nhau, và họ để tất cả thành của chung.. và mỗi ngày, Chúa giúp gia nhập vào trong cộng đoàn tất cả những người được kêu gọi đến ơn cứu độ.”
Hôm nay, xin cho đôi mắt chúng ta mở lớn lên. Chúng ta hãy cầu xin ơn huệ đó. Chúng ta hãy nhìn xem Đức Kitô Phục sinh tỏ mình ra cho chúng ta trong Lời Chúa, trong Bánh Thánh Thể, và trong các anh em biết yêu thương nhau. Chúng ta hãy mở to đôi mắt, và với một sự sốt sắng và một niềm vui giống như của thánh Tôma, chúng ta đừng ngần ngại thốt lên: “ Lạy Chúa tôi và lạy Thiên Chúa của tôi.”
Và nếu chúng ta ngần ngại công bố những lời này, thì chúng ta hãy cầu nguyện: “ Lạy Chúa, xin hãy thêm lòng tin cho chúng con.” Để chúng con nhận ra Chúa, và cùng được sống lại với Chúa.