Lời Chúa hôm nay nói nhiều về ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng là của Đức Kitô. Bóng tối là phần của chúng ta. Chúng ta là bóng tối: điều đó gợi lên một khoảng cách vô cùng to lớn giữa Thiên Chúa và chúng ta, giữa thế giới của Thiên Chúa và thế giới của chúng ta.
Qua hình ảnh người mù từ lúc mới sinh được chữa lành, Chúa Giêsu muốn gởi đến chúng ta ít nhất là những sứ điệp sau đây
Trước hết, chúng ta ở trong bóng tối ngay từ ngày mới sinh. Đó chính là ý nghĩa trao ban cho nhân vật mà Phúc Âm đặt ra trong cảnh diễn: một người mù từ lúc mới sinh. Qua từ ngữ bóng tối, chúng ta hãy hiểu tình trạng nguyên thủy tội lỗi của chúng ta; chúng ta cũng hãy gợi lên những giới hạn, những bất lực của chúng ta để hiện thực hóa như chúng ta mong muốn, để tìm kiếm con đường hạnh phúc, để làm cho thế giới trở thành nơi dễ sinh sống hơn. Tất cả những sự thiện mà chúng ta muốn làm, chúng ta không làm. Chúng ta không có khả năng. Bóng tối trong chúng ta ngăn cản chúng ta.
Thứ đến, không phải người mù từ thuở mới sinh đã thực hiện tiến trình đi về với Đức Kitô, nhưng chính Đức Kitô đã đến trước mặt anh ta. “ Chúa Giêsu nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh. Ngài nhổ trên đất.. ngài nói với anh ta: hãy đi rửa..” Rõ ràng là, Đức Kitô, ánh sáng của Thiên Chúa, đến gần với nhân loại để, đẩy lùi những bóng tối, và cho nhân loại tiến về với ánh sáng.
Để mình được soi sáng, chính là tiến lên trong ánh sáng của Con Thiên Chúa, chính là bước vào trong vũ trụ của ngài, chính là tham dự vào niềm vui và cái nhìn của ngài về thế giới. Đó cũng chính là đi theo Đức Kitô để làm việc với ngài, và như ngài.
Ngoài ra, người mù được chữa khỏi về phương diện thể lý. Đó chỉ là một giai đoạn đầu tiên. Những người chứng kiến biến cố này, bị sốc, cứng lòng tin. Họ đem con người này ra thử thách. Anh ta, anh la to lên sự thật: “ chúng ta biết rằng, xưa nay, chưa từng nghe nói có đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa, thì đã không làm được gì” Điều đó đưa dẫn anh ta đi xa hơn anh ta tưởng.
Sau cùng, khi biết rằng anh ta đã bị tấn công, Chúa Giêsu trở lại gặp anh ta. Ngài tỏ mình ra cho anh ta. Ngài mời anh đi đến niềm tin. Người đã được trông thấy, giờ đây dấn thân hơn nữa về phía trước, trong ánh sáng, anh ta để cho mình được lôi cuốn đi xa như là Đức Kitô mong muốn dẫn đưa anh ta. Anh tuyên xưng niềm tin: “ Lạy Chúa, con tin”.
Hành trình của người mù từ thuở mới sinh gợi lên hành trình của chúng ta. Từ bóng tối, chúng ta phải vượt qua trong ánh sáng. Đó là số phận của chúng ta, trong Thiên Chúa. Thiên Chúa tìm kiếm chúng ta. Thiên Chúa sai Con ngài là Ánh sáng để, khi tiếp xúc với ngài, chúng ta trở thành ánh sáng, trong ngài.
Ánh sáng đã gặp gỡ chúng ta. Bí tích Rửa tội một ngày nào đó đã được trao ban cho chúng ta, đã trở thành một hành động ánh sáng của Đức Kitô đối với chúng ta. Ngày xưa, người ta gọi những người đã được chịu phép Rửa tội là những người được “ chiếu sáng”. Phép Thêm sức, bí tích Thánh Thể, tất cả các bí tích, mỗi bí tích theo cách của mình, đều là những hành động của Đức Kitô, mang ánh sáng. Các bí tích làm cho chúng ta hiệp thông với Đức Kitô ánh sáng.
Sự soi sáng của chúng ta phải được theo đuổi trong suốt cuộc đời chúng ta, bởi vì chính trong suốt cuộc đời chúng ta mà Đức Kitô đến gần với chúng ta. Ngài thực hiện điều đó bằng nhiều cách khác nhau. Lời của ngài được công bố trong thánh lễ, nhất là ngày Chúa nhật, là một quà tặng ánh sáng. Những lời kêu gọi mà ngài làm vang lên trong tận lương tâm của chúng ta, những biến cố của cuộc đời là những phương cách mà qua đó, Đức Kitô quan tâm đến soi sáng chúng ta.
Điều quan trọng là chúng ta có xác tín sự hiện diện của ngài, đón nhận ngài, để ngài soi sáng chúng ta bằng Anh Sáng Phục Sinh của ngài hay không mà thôi.