Người phụ nữ Samaritana chắc chắn đã khao khát tìm kiếm hạnh phúc. Chị ta đã nghĩ tìm thấy nó bằng cách rút ra ở nhiều nguồn khác nhau. Chị ta đã có sáu người đàn ông, nhưng vẫn không hạnh phúc… và vì thế, Chị luôn luôn tìm kiếm cái nguồn hoàn toàn làm giải cơn khát hạnh phúc của chị.
Với tất cả sự khéo léo thích hợp, cũng không hề tố cáo chị ta từ những bước đi sai lạc, Chúa Giêsu đề nghị với người phụ nữ Samaritana một thứ nước sẽ làm thỏa mãn chị ta. Người phụ nữ Samaritana ngạc nhiên, rồi ngỡ ngàng; sau đó, khao khát chiếm hữu cái nguồn phong phú đang được tìm kiếm này, nhưng không bao giờ tìm thấy được.
Phải mất một lúc để chị ta hiểu ra rằng, con người xứ Nagiarét đang đứng trước mặt chị, trao tặng cho chị một thứ nước trong hơn thứ nước giếng rất nhiều. Đó là một thứ nước của sự sống mới mà ngài mời chị đến uống.
Chúa Giêsu sẽ nói với chị ta, nước mà Ta nói với chị, “ chính là Ta đây”, và Ta, Ta chính là Đấng Cứu Thế.
Người phụ nữ bắt đầu mở to đôi mắt. Chị ta biết rằng, đây là vấn đề nguồn nước giải thoát khỏi những bế tắc nhân loại, và mở ra thế giới của Thiên Chúa. Thế nhưng, chị ta chưa tin rằng, điều đó là có thể đối với chị ta, ngay từ bây giờ. Do đó mà chị ta đưa ra lời nhận xét: “ Tôi biết, Đấng Cứu Thế sẽ đến, Đấng mà người ta gọi là Đức Kitô”. Đức Kitô ngăn chị ta lại, ngài nói: “Đấng Cứu Thế, chính là Ta, và Ta ở bên cạnh chị để làm chị thỏa mãn khát vọng ngay từ bây giờ. Ngay ngày hôm nay, trong lúc này, Ta sẽ trao tặng cho chị một sự sống khác với sự sống mà hiện giờ chị đang sống. Ta trao cho Chị nguồn nước mà Chị đã khao khát tìm kiếm, và đã chưa bao giờ tìm thấy”.
Phúc Âm không xác định rõ người phụ nữ đã sống cuộc sống như thế nào, sau cuộc gặp gỡ với Đức Kitô. Một cách rất tế nhị, Phúc Âm bằng lòng nhấn mạnh: Chị ta đã thay đổi biết bao, và đã bị lôi cuốn do sự bày tỏ vừa mới được thực hiện cho Chị. Chị ta nói với dân làng rằng: “ ngài đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm”. Người ta hình dung ra rằng, từ ngày hôm đó, Chị ta đã hít thở một bầu khí mới, đã được chiếu sáng bởi một luồng ánh sáng khác, đã dấn thân trên con đường hạnh phúc, con đường, lần này, sẽ không làm cho Chị thất vọng.
Chúng ta cũng thế. Có biết bao nhiêu con đường mà chúng ta sẽ bước đi để tìm kiếm hạnh phúc, và cũng sẽ là những ngõ cụt. Có biết bao nhiêu nỗ lực được bỏ ra để sở hữu điều này, điều kia, để thực hiện chương trình này, rồi đến chương trình khác. Cũng có bấy nhiêu nỗ lực đã làm chúng ta không thỏa mãn, có thể làm chúng ta tỉnh ngộ.
Nguồn nước mà người phụ nữ Samaritana đã uống vẫn ở trong tầm tay chúng ta. Cái nguồn nước này, chính là Đức Kito: thánh Phaolô xác định rõ trong thư gởi tín hữu Roma: Đức Kitô “ chết cho những người tội lỗi là chúng ta”. Cái nguồn nước này, chính là sự chắc chắn rằng, “ Thiên Chúa yêu thương chúng ta”, bởi vì ngài đã chấp nhận cái chết của Con ngài vì chúng ta. Cái nguồn này, cái nguồn có thể thay đổi tất cả trong một cuộc đời, chính là sự chắc chắn từ bây giờ “ đạt đến thế giới ân sủng”, nghĩa là trong thế giới tình yêu thần thiêng. Cái nguồn này, chính là hy vọng một ngày nào đó được tham dự một cách trọn vẹn vào “ vinh quang Thiên Chúa”. Chính là xác tín rằng, Thánh Thần Chúa, đặt vào trong con tim chúng ta tình yêu của chính Thiên Chúa, đến nỗi không những chúng ta biết rõ, chúng ta được Thiên Chúa yêu thương mãi mãi, mà còn hơn thế nữa, chúng ta biết mình có khả năng yêu thương giống như ngài, trong sức mạnh của Chúa Thánh Thần.
Điều quan trọng cần ghi nhớ là, Chúa Giêsu đã không trao tặng “ nguồn nước chảy ra cho sự sống đời đời” cho một thánh nữ, hay cho một “ người phụ nữ gương mẫu”. Quà tặng của ngài dành cho một người đàn bà tội lỗi. Điều đó có nghĩa là, bóng tối của chúng ta, những lỗi lầm, những lầm lạc, những vết thương của chúng ta không làm Đức Kitô xa cách chúng ta. Đúng hơn là những tội lỗi của chúng ta lôi cuốn ngài, để ngài đến với chúng ta và cứu độ chúng ta.
Chúa Giêsu đã không đến vì những người khỏe mạnh, nhưng cho những người đau yếu. Ngài đã tìm kiếm những con người mà Do thái giáo đặt qua một bên. Ngài đã đến vì những người tội lỗi.
Cho dù chúng ta là ai, cho dù điạ vị chúng ta có thế nào đi nữa, cho dù cuộc đời của chúng ta cho đến hôm nay có ra sao đi nữa, chúng ta hãy ý thức về điều mà Đức Kitô trao tặng cho chúng ta. Ngài trao tặng cho chúng không gì khác hơn là “ nguồn nước trào dâng cho sự sống đời đời”, nguồn nước ngày xưa đã biến đổi cuộc đời một người phụ nữ xứ Samaritana, và hôm nay có thể thay đổi cuộc đời của chúng ta.
Nguồn nước quý báu đó, chính là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Chúa trao ban, nhưng chúng ta có đón nhận hay không, đó là vấn đề của chúng ta, cách đặc biệt là trong Mùa Chay Thánh này.