Thứ Bảy, 22 Tháng Tư, 2023 00:00
Chúa nhật III Phục Sinh A ( Lc 24, 13-25 ) năm 2023

Chúng ta dễ dàng nhận ra những cảm nghiệm sâu sắc của hai môn đệ trên đường Emmaus, khi nhận ra Đức Giêsu Kitô Phục Sinh.

Trong suốt ba năm trời, các tông đồ sát cánh với Chúa Giêsu. Nhờ thân xác của ngài, họ có thể nhìn xem, lắng nghe, đụng chạm Ngôi Lời Thiên Chúa. Thân xác của Chúa là dấu chỉ có thể trông thấy sự hiện diện Thiên Chúa ở giữa loài người.

Thế mà Chúa Giêsu đã bị xử tử. Ngài đã chết. Một tử thi không còn là một dấu chỉ của sự sự sống, của sự hiện diện, nhưng là dấu chỉ của sự chết chóc, của sự vắng mặt. Sự biến mất này đã nhấn chìm các môn đệ trong tang tóc, và thất vọng. Các ông nghĩ là đã bị đánh lừa. Không còn nghi ngờ gì nữa. Và vì thế, bây giờ các ông lại lên đường trở ngược lại với ơn gọi của mình. Từ Giêrusalem các ông trở về nhà, nơi mà cách nay ba năm, Chúa Giêsu đã mời các ông ra đi, bước theo ngài.

Trên đường đi, một người khách lạ nhập đoàn. Tới làng Emmaus, các ông mời người bạn mới này vào nghỉ ngơi và dùng bữa. Ngồi vào bàn ăn, người khách lạ đã thực hiện cũng một nghi thức bẻ bánh mà các ông đã được tham dự vào chiều Thứ Năm tuần trước, Thứ Năm Tuần Thánh. Không ai có thể sáng chế ra những cử chỉ này, nếu không phải là chính Chúa Giêsu. Họ nghĩ là mình đang mơ. Bởi vì ngay lúc đó, Chúa Giêsu biến mất. Thế nhưng, họ không thể nào mơ được, bởi vì chiếc bánh đã được bẻ ra, vẫn còn đó, trên bàn ăn.

Như thế, với những cử chỉ và lời nói của Chiều Thứ Năm Tuần Thánh, chiếc bánh đã trở thành dấu chỉ, trở nên bằng chứng của sự hiện diện của Chúa Giêsu trên bàn ăn của họ, trong khi họ cứ nghĩ ngài là một người khách lạ.

Các môn đệ vừa khám phá ra sức mạnh của Tiệc Thánh Thể, sức mạnh của Chúa Giêsu hiện diện nơi các ông. Ngay tức khắc, các ông tìm thấy lại con đường ơn gọi đầu tiên của mình, nhưng trong ý nghĩa đích thực.

Các ông khám phá ra, Thầy Giêsu chính là Đấng Cứu Thế. Ngài đã sống lại thực sự, sau khi đã chết ba ngày. Ngài đã dùng cuộc Khổ Nạn, cái chết và sự phục sinh để cứu chuộc nhân loại. Bấy giờ, các ông biết và xác tín rằng, cần phải đi qua đau khổ để tới vinh quang. Đó là con đường của ngài. Và cũng là con đường của những ai được mời gọi tiếp nối bước chân của ngài. Ngay lập tức, các ông liền lên đường, trở lại Giêrusalem.

Tiệc Thánh Thể đã diễn biến rất tốt đối với các môn đệ này. Nó làm phong phú ba năm kề cận với Chúa Giêsu. Nó làm cho các môn đệ được sống và sống dồi dào. Với Thầy Chí Thánh.

Và cũng nên nhớ rằng, chính Tiệc Thánh Thể đó cũng được làm cho tất cả mọi người được sống, được sống dồi dào, ngay cả cho những người chưa biết Chúa.

Thế nhưng, việc đó xảy ra như thế nào ?-

 Đồng ý là nghi thức bẻ bánh không nhắc nhớ họ điều gì cả. Điều đó rất đúng. Chỉ có một việc có thể trở thành dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa cho họ, đó chính là thân xác của các kitô hữu đã được thánh hiến và chia sẻ theo mẫu gương của Tiệc Thánh Thể. Thân xác riêng của mỗi người, thân xác của cộng đoàn Giáo Hội sẽ là dấu chỉ ơn cứu độ của Chúa được trao ban cho mọi người.

Đó là trách nhiệm của chúng ta. Sống bí tích Thánh Thể giữa chúng ta với nhau là dầu chứng nhận chúng ta thực sự tin vào Đức Kitô phục sinh. Như thế, cần phải nhớ rằng, chính đời sống kitô hữu, theo gương của Chúa Giêsu, là dấu chỉ mà Thiên Chúa trao ban cho những người chưa cùng chia sẻ một đức tin với chúng ta.

Đó là dấu chỉ tình yêu của ngài thông qua tình yêu của chúng ta. Đó là dấu chỉ sư hiện diện của ngài thông qua sự hiện diện của chúng ta. Đó là dấu chỉ của ơn cứu độ thông qua tất cả những nỗ lực của chúng ta trong việc giúp cho anh em chung quanh được hạnh phúc đích thực và viên mãn. Trong Nước Thiên Chúa.

Và đó cũng là sứ mạng cao quý mà Chúa Phúc Sinh đã trao ban cho chúng ta. Trong cuộc sống đời thường của chúng ta.

GIÁO XỨ NÚI SẬP
Ấp Bắc Sơn, Thị Trấn Núi Sập, Huyện Thoại Sơn, Tỉnh An Giang.
ĐT: (02963) 869.239 - 866.787      DĐ: 0913.708.201
Email: ntkag53@gmail.com      Website: giaoxunuisap.com