Nếu Kitô giáo chỉ là một chủ thuyết thêm vào trong một bản danh sách dài của các tôn giáo, các lý thuyết triết học, và các hệ thống tư tưởng, thì chỉ có một lợi ích giới hạn nào đó mà thôi. Nó có thể được tóm tắt vào cái mà người ta gọi là “ Những giá trị kitô giáo”. Những giá trị này rất đáng được trân trọng và, khi người ta yêu cầu một người kitô hữu kể tên chúng ra, người ta sẽ thấy chúng trùng lắp một cách chung chung với những giá trị của lý trí nhân loại khác, chẳng hạn như: làm lành lánh dữ, ăn ở ngay lành, sống trung thực, ngay thẳng... Đó là điều có thể nhận thấy được một cách dễ dàng.
Trong khi đó, ích lợi đích thật duy nhất của kitô giáo, chính là Đức Kitô. Chính là bản thân của ngài, tuyệt đối duy nhất.
Trong dụ ngôn nho nhỏ của bài Phúc Âm hôm nay, vị Mục Tử nhân lành là Chúa Giêsu, tự giới thiệu trước hết như một chủ chăn chính thức; ngài biết các con chiên của ngài bằng tên gọi của chúng, và ngài đi vào trong ràn chiên bằng Cửa Chính, chứ không phải bằng sự đào ngạch, khoét vách, như một tên trộm cướp.
Đi xa hơn một chút, Chúa Giêsu tự xem mình là Cửa Chính: “ Ta là cửa đàn chiên”. Ngài tặng hiến cho tất cả các con chiên sự sống dồi dào. Tuy nhiên, với điều kiện là phải đi qua ngài. Chứ không qua ai khác.
Vị tông đồ Phêrô vừa loan báo cho họ biết, Chúa Giêsu, con người thật và là Thiên Chúa thật, bị sỉ nhục và bị đóng đinh vào thập giá do con người tội lỗi, nhưng đã sống lại và được Thiên Chúa tôn vinh.
Đó chính là điều làm cho các thính giả của Phêrô đau lòng, vào ngày lễ Ngũ Tuần. Họ đau lòng xót dạ thấu tận tâm can. Và, ngay lập tức, họ hỏi Phêrô và các tông đồ rằng: “ Chúng tôi phải làm gì ?-“.
Phêrô mời gọi họ quay về với Chúa Giêsu, được Rửa tội nhân danh ngài, nghĩa là bước theo ngài trong cái chết cho tội lỗi, để sinh ra lại cho một cuộc sống mới. Họ sẽ nhận được cùng một lúc ơn tha thứ tội lỗi và đầy tràn Thánh Thần của Chúa Giêsu.
Cuộc đời chúng ta hôm nay cũng có thể bị chao đảo như cuộc đời của người Do thái ngày xưa. Chỉ cần chúng ta, với tất cả tâm hồn, gieo cuộc sống của chúng ta trong cuộc sống của Đấng“ mang lấy tội lỗi của chúng ta trên cây thập giá”. Con tim bằng đá của chúng ta sẽ không bị xé nát do tình yêu, nếu chúng ta nhìn nhận rằng, chính là nhờ những vết thương của ngài mà chúng ta được chữa lành. Phúc cho chúng ta, nếu, bằng tất cả con người chúng ta, chúng ta trở về, với Đấng mà Phêrô gọi là Vị Mục Tử chăm sóc chúng ta.
Trong ngày Chúa nhật Chúa Chiên Lành và cầu nguyện cho Ơn Gọi Linh Mục Tu Sĩ hôm nay, chúng ta hãy nhắc nhau cầu nguyện cho các mục tử của chúng ta: các giám mục và linh mục. Và đồng thời cũng cầu nguyện cho các linh mục tương lai, là những vị sẽ phải tiếp tục cầm lại ngọn đuốc của các ngài.
Bởi vì hoàn toàn tập trung vào Đức Kitô, Vị Mục Tử của tất cả đàn chiên, cho nên Giáo Hội cần đến những con người chấp nhận rằng, tất cả cuộc đời của mình phải được Đức Kitô chiếm lấy, phải được dâng hiến trọn vẹn cho Chúa, để, nhân danh ngài, họ trở nên những linh mục và giám mục tốt lành, như lòng Chúa mong ước.
Khi chọn chỉ kêu gọi đến chức linh mục những con người có ơn phúc của lời mời gọi sống độc thân, Giáo Hội chắc chắn không tự làm dễ dàng bổn phận của mình. Giáo Hội hoàn toàn tùy thuộc vào ơn huệ “ nhưng không” của Thiên Chúa. Bởi vì không ai có thể làm từ đời sống độc thân do tình yêu thành một trong những điều khoản của một hơp đồng làm việc. Nó phải là một lời đáp trả hoàn toàn tự do theo lời kêu gọi của Chúa, mà chúng ta gọi là Ơn Gọi. Chắc chắn đó không phải là một sự tin cậy mù quáng. Mà là ơn huệ của Thiên Chúa trao ban.
Chúng ta hãy cầu nguyện và còn cầu nguyện nhiều hơn nữa, để những lời mời gọi được đón nhận. Để một người thanh niên quảng đại thực hiện cuộc chọn lựa cao quý này, cuộc chọn lựa liên hệ cả cuộc đời và cả con người của mình: cả trí thông minh, cả ý chí, cả con tim và thân xác… dành cho Chúa Giêsu, và chỉ vì một Chúa Giêsu mà thôi. Bởi vì ngài là Đấng duy nhất ban sự sống dồi dào. Cho mỗi người chúng ta.
Chúng ta cũng hãy cầu nguyện thật nhiều cho các linh mục của chúng ta. Mặc dù được tuyển chọn, và được trao ban thánh chức, các linh mục của chúng ta cũng là những con người, có nhiều giới hạn của con người. Các ngài cần được cầu nguyện thật nhiều, để có nhiều ơn thánh Chúa, để có thể chu toàn sứ mạng cao quý được ủy thác
Chúng ta hãy nhiệt tình cộng tác với các linh mục của chúng ta, bằng những lời nói xây dựng, tích cực, thiện chí, cách đặc biệt là bằng những việc làm cụ thể, thiết thực và hiệu quả, để xây dựng và phát triển Nước Chúa, tại địa phương thân yêu này.
Bởi vì, tất cả chúng ta đều được mời gọi lám việc và cộng tác với Chúa, mỗi người một vị trí riêng biệt. Và, trong giờ sau hết của chúng ta, Chúa sẽ đánh giá chúng ta, qua những lời nói và việc làm này của chúng ta, để ân thưởng cho chúng ta.
Hãy cầu nguyện cho các linh mục của chúng ta. Và cho cả chúng ta.