Đi theo Chúa, có phải thực sự chúng ta nhất thiết không cần một nơi để gối đầu, nghỉ ngơi hay không ?- Có phải chúng ta không có quyền chăm sóc, canh gác thi hài người quá cố, cách riêng là những người thân thiết nhất của chúng ta hay không ?-Có phải chúng ta không có trách nhiệm trực tiếp đối với chồng, vợ, con cái, cha mẹ, anh em bạn bè hay không ?-
Nói khác đi, chúng ta phải hiểu thế nào về Lời Chúa hôm nay ?-
Trả lời cho người thứ nhất tự ý xin đi theo bất cứ nơi nào, Chúa Giêsu cho biết ngài không có nhà cửa, của cải; thiếu thốn hoàn toàn, cuộc sống của ngài là cuộc sống rày đây mai đó, thậm chí có thể bị từ chối, như trường hợp dân làng Samaria trên đây đã không tiếp đón ngài. Như thế, điều kiện để theo Chúa Giêsu là phải nên giống ngài, phải chấp nhận cuộc sống vật chất không ổn định, không an toàn, có thể bị từ chối và bị loại trừ.
Người thứ hai xin về chôn cất cha mình trước đã, điều đó không có nghĩa là cha anh ta vừa mới chết. Ở đây, phải chăng anh ta có ý thoái thác, trì hoãn, với lý do là, hãy chờ cho anh ta thu xếp xong công việc gia đình. Chúa Giêsu không bao giờ khuyên bảo phải coi thường những bổn phận và tình cảm gia đình. Thế nhưng, đối với ngài, việc loan báo Tin Mừng Phúc Âm rất quan trọng, rất cấp bách cho đời sống vĩnh cửu tương lai và cho Nước Trời đến nổi không được để mất thì giờ, cũng đừng để những lo lắng ấy làm ảnh hưởng đến sứ mạng của người tông đồ; phải biết phó thác vào Chúa Quan Phòng. Và trong trường hợp cần phải chọn lựa, thì những đòi hỏi của Nước Trời phải được ưu tiên trên tất cả.
Người thứ ba xin trở về từ giã gia đình, nhưng Chúa Giêsu khẳng định, muốn trở thành tông đồ của ngài thì phải dứt khoát với quá khứ, phải cắt đứt những quyến luyến tình cảm, những ràng buộc tự nhiên, kể cả những mặc cảm tội lỗi xa xưa; trong sứ mạng được trao phó, phải có một con tim không chia sẻ, phải bước đi thẳng, mắt nhìn về phía trước, nhìn về Chúa Giêsu Kitô. Sự cấp bách của sứ mạng đòi phải chọn lựa ngay tức khắc, hoặc là dấn thân chấp nhận, hay là buông xuôi, từ bỏ. Không có giải pháp lưng chừng, nửa vời.
Thực ra, cả ba người được đề cập trong bài Phúc Âm đều có ý hướng tốt. Dù có nói ra hay không, họ đều ước muốn theo Chúa Giêsu. Đó là một điểm son.
Tuy nhiên, như thế vẫn chưa đủ, vì hai lý do sau đây: một đàng là ước muốn tốt đẹp đó cần phải được biến thành hành động thực sự; đàng khác, họ cần phải hiểu rõ, ước mơ theo Chúa Giêsu có ý nghĩa gì trong những đói hỏi hiện tại và trong hạnh phúc tương lai.
Rõ ràng Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh đến tình cách triệt để của sự chọn lựa của người được sai đi. Người tông đồ phải có cuộc sống giống như Chúa Giêsu. Ngài quyết định đi lên Giêrusalem. Con đường lên Giêrusalem, chính là con đường dẫn đến cái chết nhục nhã. Chúa Giêsu biết rõ điều đó. Một liên minh thù địch đang chờ đợi ngài trong thành thánh, là nơi người ta giết chết các tiên tri. Nếu ở lại Galilêa, ngài có thể tránh được thảm cảnh đó. Nhưng ngài quyết tâm chu toàn sứ mạng cứu độ được trao phó và những hậu quả của nó, bởi vì đó là con đường vinh quang, đem lại sự sống vĩnh cửu cho mọi người. Cái quyết định này là khuôn mẫu cho những ai muốn đi theo Chúa.
Nhờ bí tích Rửa tội, trước hết, chúng ta được hiến thánh trở thành tiên tri, tông đồ của Chúa Giêsu. Chúng ta được mời gọi bước theo chân Chúa để loan truyền Tin Mừng Cứu Độ cho mọi người. Muốn thực sự đáp lại ơn gọi cao quý ấy, điều cần phải từ bỏ trước tiên chính là những tình hư, nết xấu như ích kỷ, kiêu ngạo, tham lam, đam mê... là những thứ trói buộc, kềm chế chúng ta thực hiện sứ mạng được trao phó.
Thứ đến, sinh ra làm người, dĩ nhiên trước hết, chúng ta phải sống trong gia đình, nơi làm việc, với hàng xóm láng giềng. Ở những nơi đó, chúng ta phải là những chứng nhân bằng chính cuộc sống bác ái yêu thương. Gia đình, nghề nghiệp, những mối liên hệ thân tình không những không đối lập, mà còn là môi trường thuận lợi để thực hiện ơn gọi loan báo Tin Mừng Phúc Âm.
Hơn nữa, trở thành môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta vẫn ở giữa trần gian, bởi vì người kitô hữu không sống bên lề xã hội. Những phương tiện vật chất như tiền bạc, của cải, tiện nghi; những mối dây liên hệ, tương quan gia đình hay xã hội; những cái đẹp, cái tốt, cái hay.v.v. tất cả đều rất cần thiết, ích lợi và đáng mơ ước. Thế nhưng, khi cần phải chọn lựa, thì chúng ta phải biết chọn lựa cho đúng: khi nào những yếu tố đó bóp nghẹt tình yêu chúng ta đối với Chúa, cản trở chúng ta đi đến với tha nhân, làm chúng ta chùn bước, mất tự do trên đường thực hiện sứ mạng tông đồ, thì khi đó, chúng ta cần phải dứt khoát từ bỏ.
Sau cùng, Lời Chúa trên đây là một dịp rất tốt để chúng ta nhìn lại cách sống đức tin của chúng ta. Thử hỏi chúng ta có thực sự tin vào tình yêu tuyệt hảo Thiên Chúa dành cho chúng ta qua con người của Chúa Giêsu, qua cuộc Khổ nạn và sự Phục sinh của ngài để cứu chuộc mọi người hay không ?- Chúng ta có thực sự muốn trở thành môn đệ Chúa Giêsu, có quyết tâm bước theo ngài trên đường dâng hiến, để loan báo Tin Mừng Tình Yêu cho anh em chung quanh hay không?- Cụ thể hơn, chúng ta có sẵn sàng chia sẻ, hy sinh tiền bạc, thời gian, sức khỏe, công ăn việc làm của chúng ta để làm vơi nhẹ những khổ đau, để đem lại hạnh phúc cho anh em bất hạnh hay không ?-
Cách đặc biệt là để xây dựng sự hiệp nhất, bình an và thăng tiến của giáo xứ thân yêu của chúng ta ?