Chúng ta biết rõ điều đó: những nén bạc trong dụ ngôn, trước hết là những của cải mà ông chủ ủy thác cho các đầy tớ của ông. Truớc khi ra đi phương xa, ông chuyển gia tài của ông cho các đầy tớ để họ làm sinh hoa kết quả trong khi ông vắng mặt. Như vậy, đây là những của cải thuộc về Thiên Chúa. Và nếu chúng ta nói về những nén bạc theo nghĩa những phẩm chất bản thân, như trí thông minh, tài khéo, chức quyền, danh vọng, tiền bạc, của cải…tất cả là những ơn huệ, chúng ta đã lãnh nhận như là những món quà từ Thiên Chúa.
Như tất cả những quà tặng, những ơn huệ của Thiên Chúa, chúng ta không được để chúng ngủ yên, cũng không được cất dấu. Tất cả chúng ta đã lãnh nhận, như những người đầy tớ trong dụ ngôn; thế nhưng, mỗi người “ theo khả năng của mình”. Từ đó, không có lý do nào làm chúng ta buồn phiền: ngược lại, Chúa biết rõ chúng ta. Chúa biết chúng ta có thể làm được gì, và ngay cả khi chúng ta chỉ nhận được có một nén mà thôi, chúng ta cũng phải cảm thấy mình được đầy đủ, bởi vì điều đó là đủ cho chúng ta…
Nhất thiết, chúng ta hãy quan tâm đến tên đầy tớ cuối cùng: chúng ta giống anh ta biết bao ! Trước hết, anh ta đã hành động vì sợ hãi; mà, như sự khôn ngoan dân gian thường nói, sự sợ hãi là một cố vấn xấu xa. Anh ta sợ một ông chủ mà anh ta hình dung là hà khắc và hám lợi, trong khi ông chủ này chính Thiên Chúa yêu thương, nhân từ và bao dung. Lẽ ra anh ta phải tự hỏi về mối liên hệ của anh ta với chính Thiên Chúa như thế nào, mới phải.
Thử hỏi, có phải chúng ta đã không thường sợ hãi Thiên Chúa mà chúng ta xem như là một ông quan toà nghiêm khắc, sẵn sàng kết án và bỏ chúng ta “ vào hỏa ngục”, nếu chúng ta làm điều xấu đó sao ?- Và cái sợ này làm chúng ta bị tê liệt, cho đến độ ngăn cản chúng ta phục vụ bằng những tài năng mà ông chủ đã ủy thác cho chúng ta. Vì thế, chúng ta co mình lại trên chính chúng ta.
Chúng ta hãy nhìn hai người đầy tớ khác: họ đã hành động với một lòng trông cậy và niềm hy vọng hoàn toàn. Họ đã giữ những nén bạc của ông chủ như là chúng đã trở thành của họ, nhưng luôn luôn sẵn sàng trao trả lại cho ông chủ, khi ông trở về. Thực vậy, Thiên Chúa cho chúng ta tham dự vào sự phong phú của tạo vật, đến độ ngài muốn chúng ta chiếm hữu chúng. Điều đó tỏ cho thấy cái tội lớn lao của người đầy tớ cuối cùng đã nói: tôi trả nén bạc lại cho ông, “ của ông, xin trả lại cho ông”.
Thử hỏi điều đó không phải là cách hành xử của chúng ta hay sao: đặt một sự tách biệt giữa những công việc của Thiên Chúa và những công việc của chúng ta. Trái lại, dụ ngôn dạy chúng ta rằng, những công việc của Thiên Chúa đã trở thành những công việc của chúng ta, với điều kiện là luôn luôn sẵn sàng, cho đến cuối đời, trao trả chúng lại cho chủ của chúng. Ngài là nguồn của tất cả mọi sự, và tất cả mọi sự đều phải trở về với ngài.
Hãy làm sinh lợi những nén bạc, nghĩa là làm cho tạo vật đến từ Thiên Chúa trở nên tốt đẹp hơn, và làm cho tình yêu mà ngài đặt trong tâm hồn chúng ta được tỏa sáng hơn. Chôn nén bạc của chúng ta, nghĩa là chỉ nghĩ đến chúng ta, và sợ “ làm ” những công việc của Nước Thiên Chúa. Như thế, điều chúng ta thiếu, chính là sự trông cậy vào một Thiên Chúa yêu mến chúng ta, yêu thương chúng ta đến độ ủy thác cho chúng ta những sản vật của ngài, để làm cho chúng phát triển, lớn lên.
Tại sao lại sợ Thiên Chúa tình yêu ?- Có biết bao nhiêu người ngày nay vẫn còn ở trong não trạng với một Thiên Chúa nghiêm khắc, trong khi trước hết, ngài là một người Cha yêu thương chúng ta và tin cậy chúng ta ?- Quả thật, Thiên Chúa sẽ xét xử chúng ta, nhưng với tình yêu, với sự âu yếm và với lòng thương xót. Ngài cũng sẽ xét xử chúng ta theo cách mà chúng ta nghĩ về ngài, theo như lời của dụ ngôn tương đương trong Phúc Âm theo thánh Luca: “ Ta xét xử theo những lời nói của ngươi” ( Lc 19 ). Nếu chúng ta sợ hãi sự nghiêm khắc của Thiên Chúa, thì thử hỏi ngài sẽ có thể nghiêm khắc thực sự hay không ?-
Những người đầy tớ làm sinh lợi những nén bạc được trao ban. Đó là những người tin cậy vào tình yêu Thiên Chúa là Đấng sẽ phán xét họ với lòng nhân từ đại lượng, nếu họ hành động hết sức mình. Họ đã hiểu rằng, họ sẽ lãnh nhận điều mà họ chờ đợi từ Thiên Chúa. Đó là: sự âu yếm và tình yêu của ngài. Với vài nén bạc, họ đã lãnh nhận nhiều đến nỗi họ không sợ phải làm cho chúng có giá trị, và không sợ làm việc không ngừng nghỉ, để làm sinh lợi những nén bạc mà Thiên Chúa yêu thương trao ban cho họ..
Chúng ta hãy thôi lười biếng, và đừng sợ Thiên Chúa. Chúng ta hãy vui mừng lắng nghe ngài đón tiếp chúng ta như thế nào, vào cuối cuộc đời chúng ta: “ Hỡi đầy tớ trung tín và tốt lành, hãy vào hưởng niềm vui của chủ ngươi”