Từ ngàn xưa, trong Cựu Ước, “ Tro” mang hai ý nghĩa chính yếu là, tượng trưng cho lòng thống hôi ăn năn và đời sống khiêm tốn. Tro nhắc nhở các giáo hữu về thân phận con người. Con người được dựng lên từ bụi tro. Tro được xức lên trán để khắc ghi vào tâm trí thực tại các bụi của con người chúng ta.
Cái vết tro màu xám này, chúng ta nhìn ngắm nó trong lòng bàn tay chúng ta, hay trên trán của những người chung quanh. Nó được đặt trên chúng ta như một dấu chỉ khởi đầu thời gian Chay Tịnh mà chúng ta đang bước vào.
Trước hết, Tro là dấu chỉ của sự thật. Tro bụi, một nhúm bụi trong lòng bàn tay chúng ta, giúp chúng ta xem xét lại sự thật về thân phận con người chúng ta.
Là con cái của Adam, “ thuộc về đất”, chúng ta cũng được rút ra từ bụi đất, giống như Adam tổ tông. Chúng ta là vô số bụi đất; điều đó đưa chúng ta trở lại với chiều kích thực tế trong vũ trụ, với thân phận hay chết của chúng ta, cho dù có những phương tiện kỷ thuật tinh vi tân tiến của chúng ta.
Thứ đến, trong cái nhúm bụi li ti này, chúng ta đọc thấy dấu chỉ của tội lỗi chúng ta, và phẩm giá kitô giáo đôi khi ở trong tro tàn. Chúng ta để tắt ngấm ánh sáng của bí tích Rửa tội chúng ta; lòng quảng đại lúc ban đầu và những quyết tâm đi theo Chúa Giêsu cũng chẳng còn lại gì cả.
Chúng ta hãy nhìn kỹ hơn nữa: sự buồn tẻ này phải chăng là hình ảnh của những ảo tưởng đã bị đánh mất, của những dự định không thành công, của những nhiệt tình tan biến mất ?- Đó chính là một sa mạc nhỏ mà chúng ta có giữa lòng bàn tay mình, một chút bụi tro trả chúng ta về với những sự nghèo nàn cằn cỗi của chúng ta, về với cuộc sống đôi khi không hoa, không trái của chúng ta.
Tro còn là dấu chỉ của niềm hy vọng. Tuy nhiên, bụi tro này, trong bàn tay chúng ta, chúng ta không mang lấy nó như là một sự kết án, mà là như một lời kêu gọi đến sự sống.
Để cứu chữa người mù từ khi mới sinh, Chúa Giêsu chẳng đã dùng bụi đất, nhào thành một chút bùn, như là ngài muốn nói với chúng ta là, ngài đã đến tạo nên một con người mới như lúc khởi đầu cuộc sáng tạo hay sao ?- Nhờ cuộc Phục sinh của ngài, ngài đã chiến thắng sự chết, và bụi tro của chúng ta được hướng về một sự biến đổi theo Chúa Giêsu Kitô phục sinh, sống lại.
Vì thế, với hơi thở của Chúa Thánh Thần, suốt trong mùa Chay này, ngọn lửa có thể làm bùng lên những than hồng được ẩn dấu dưới những lớp tro còn nhen nhúm, nóng sốt. Chỉ cần một vài nhánh nhỏ của lời cầu nguyện và Lời Chúa cũng đủ để cho ngọn lửa đức tin và sự hy sinh lại bừng cháy lên, vươn lên cao. Những cánh rừng bị thiêu cháy luôn luôn mọc lên lại, bởi vì sự sống thì mạnh mẽ hơn hết.
Như sa mạc lại trổ hoa do một chút mưa. Nước của phép Rửa tội có thể tưới đẫm những mảnh đất hoang cằn cỗi, nứt nẻ của chúng ta. Và trên những tro bụi của chúng ta, những bông hoa của niềm vui và bình an, dịu dàng sẽ tươi nở tốt đẹp. Trong cuộc sống của chúng ta.
Hãy nhìn vết tro bụi trong lòng bàn tay, hay trên trán chúng ta. Nó mời gọi chúng ta đến một cuộc sống mới. Hãy bắt đầu Mùa Chay với niềm tin tưởng, sự khiêm tốn, ăn năn, thống hối, và lòng cậy trông và phó thác cuộc đời chúng ta cho Tình Yêu vô cùng của Thiên Chúa. Ngài sẽ cứu độ chúng ta.