Bài Phúc Âm hôm nay cho thấy, điều có thể xuất hiện xem như là một cuộc trốn nhà đi chơi của chàng thanh niên thực ra lại là một mạc khải, bày tỏ về con trẻ làng Nagiaret và đời sống đôi lứa của Đức Maria và thánh Giuse. Mà yêu thương chính là điểm tựa, nòng cốt và động lực, sức sống.
Trước hết, Yêu thương là quên mình. Đôi vợ chồng Giuse và Maria khác dạng thông thường. Tuy nhiên, ở đây lại cung cấp cho chúng ta một bằng chứng sáng chói về một tình yêu đích thực giữa vợ chồng và cha mẹ. Ngày hôm đó, các ngài đã cảm nhận được rằng, đứa trẻ này, con của các ngài, đã thoát ra ngoài tầm tay của các ngài. Đứa trẻ này là một Đấng khác, không phải là của các ngài…
Thứ đến, Yêu thương, chính là chấp nhận khoảng cách với người mà chúng ta yêu mến. Các bậc cha mẹ biết rõ điều đó: khi họ nhìn thấy con mình lùi lại để lấy đà, tách rời ra xa, sống cuộc sống của chúng, hướng về những bất ngờ hay trên những con đường liều lĩnh, thì họ rất khó lòng chấp nhận. Yêu thương không bắt buộc phải cho lý do; yêu thương, chính là đánh giá cao nơi người khác, cho dù chuyện gì xảy ra, và mặc kệ tất cả, cứ tiếp tục yêu thương.
Đồng thời, Yêu thương là cùng nhau đảm nhận trách nhiệm. Đức Maria và thánh Giuse không có một lời, không có một cử chỉ để cho thấy là Các Đấng đổ trách nhiệm cho nhau về cuộc trốn nhà đi chơi của Chúa Giêsu.
“ Con ơi, sao con làm cho chúng ta điều đó ?-“. Trong chữ “ chúng ta” của Đức Maria, tất cả được nói lên bằng một sự chia sẻ hoàn toàn: cùng tìm kiếm, cùng lo lắng, cùng niềm vui tìm lại được Chúa Giêsu. Và Đức Maria nói với tất cả sự “ tế nhị” khi đề cập về thánh Giuse, người cha nuôi được kể ra trước hết… “ Kìa cha con và mẹ đây đã đau khổ tìm con”.
Rất thường xảy ra trong các gia đình và trong các tổ ấm, cha mẹ đổ lỗi cho nhau về trách nhiệm và giáo dục con cái. Họ nói là: con của ông, con của bà, thay vì nói là con của chúng ta. Yêu thương, chính là nói “ chúng ta”, cùng đảm nhận trách nhiệm chung với nhau.
Sau cùng, Yêu thương, chính là tìm hiểu biết. Về phía Đức Maria và thánh Giuse, không một sự giận dữ, không một lời trách móc gay gắt. Chỉ một câu hỏi: “ Này con, sao con làm cho chúng ta như thế ?-“ Đức Maria và thánh Giuse mong muốn hiểu rõ.
Câu trả lời của Chúa Giêsu là một bí ẩn đối với các ngài. Đức Maria sẽ đón nhận điều đó và suy ngẫm trong lòng.
Biết bao nhiêu lần, trong gia đình cũng như ở những nơi khác, chúng ta trút hết những nỗi oán hận của mình trước khi nói và lắng nghe. Đàng sau những cái hiển nhiên quá rõ ràng, và cũng quá dễ dàng, phải chăng có những lý do, những đau khổ, những thương tổn, những giới hạn giải thích và bắt buộc có liên can đến vấn đề ?-
Chúa Giêsu đã làm các tiến sĩ luật và cha mẹ ngài phải bỡ ngỡ. Một trẻ thơ cũng sẽ luôn luôn làm chúng ta bỡ ngỡ. Về sự ngây thơ, trong trắng. Về sự hồn nhiên, tươi trẻ. Về niềm vui và hạnh phúc thiên thần được lan tỏa nơi khuôn mặt, giọng nói, tiếng cười, cũng như sự ngỡ ngàng, ngạc nhiên của em trước thiên nhiên, trước những con người, cách đặc biệt là trước những người thân yêu, cha mẹ và Thiên Chúa của em.
Hãy yêu thương, vui vẻ đón tiếp và chia sẻ cuộc sống với các em. Bởi vì các em là thành viên trong mái ấm, có cha, có mẹ, có các em làm thành gia đình, như Thánh Gia Thất Chúa Giêsu, Đức Maria và thánh Giuse ngày xưa. Gương mẫu của mọi gia đình chúng ta. Để đem lại hạnh phúc cho tất cả chúng ta.