Kinh nghiệm trong cuộc sống cho thấy, nhân danh sự tôn trọng người khác, hay do sự lo lắng không muốn làm người khác tổn thương hay tức giận, chúng ta giữ thinh lặng, trong khi lẽ ra phải lên tiếng. Chúng ta hãy nhận ra điều đó: những tiếng nói này ngày nay rất là hiếm, những tiếng nói mạnh mẽ, gay gắt, thúc bách, và có chất lượng, kêu gọi vượt qua; và không chỉ vượt qua, mà là quay trở về, thống hối, ăn năn.
Tự bản thân, chúng ta có rất nhiều lý do, để không lớn tiếng và để không buộc tội người khác, trước khi lo cho mình xong đã; chúng ta hiểu điều đó.
Tuy nhiên, cũng đừng ngăn cản Thiên Chúa phải được lắng nghe. Chúng ta hãy lắng nghe Gioan Tẩy Giả nói, nhân danh Thiên Chúa, và chúng ta hãy nói cho nhau rằng, những lời nói của Gioan chuyển đến cho mỗi người chúng ta, trước khi đến với những người khác.
“ Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho bằng phẳng. Hãy quay trở về, thống hối ăn năn, hãy cất khỏi những gì làm chậm bước tiến về với Chúa. Nếu đã đi lạc đường, hãy quay trở lại và đi theo con đường làm cho sống”. Đó là những lời kêu gọi. Của Gioan Tẩy giả. Của chính Thiên Chúa. Đừng có hiểu chúng như là những lời kết án, mà là như những lời mời gọi thăng tiến, phát triển. Chúng ta cũng đừng nghĩ rằng, những lời đó được gởi đến chúng ta để làm chúng ta chìm đắm trong nỗi buồn phiền. Hãy nhớ rằng, chính là vì niềm vui của chúng ta mà vị tiên tri đã nói lên điều đó.
Chúng ta cũng đừng lầm tưởng rằng, có thể thăng tiến mà không phải cố gắng, có thể đạt đến những đỉnh cao mà không mệt đứt hơi, có thể tự chủ và thực hiện những việc lớn lao mà không trầy xướt da tay. Không bao giờ.
Để đi đến với Thiên Chúa, luôn luôn phải chiến đấu, phải quay trở lại, phải hồi tâm, phải tập trung vào cái chính yếu, một cách không mệt mỏi và dứt khoát ; đừng để lo ra chia trí bởi những gì là kém chất lượng và giả trá.
Thánh Phaolô viết cho các tín hữu Philiphê: “ Tôi cầu nguyện cho anh em biết xác định những điều quan trọng hơn hết”. Một lời khuyên đúng đắn vào thời đó, và có thể còn chính xác hơn vào thời này, vào cái thời điểm mà chúng ta rất thường khi và rất dễ dàng bỏ qua một bên điều có tầm quan trọng thực sự, để rồi lại quá quan tâm đến những gì ít quan trọng, hoặc không quan trọng gì hết.
Điều quan trọng là luôn luôn hướng về Thiên Chúa, là có những hành động can đảm tách rời khỏi sự dữ, và giữ gìn trong sự thiện. Điều quan trọng, là biết cho đi tiền bạc, hãy để những thú vui dễ dãi, dễ gây thất vọng, cả quyền lực vào một chỗ thích hợp với nó: thừ yếu, hay là sau cùng, hoặc là không có chỗ nào cả.
Lời mời gọi:“ Hãy san phẳng… hãy chỗi dậy… hãy thống hối, ăn năn…” Thật là không dễ dàng. Chúng ta có lý mà nhắc lại điều đó: câu trả lời khẳng định đáp lại lời kêu gọi của Chúa thật là đòi hỏi, khắt khe. Thế nhưng, phải nói và lặp lại rằng, lời đáp trả khẳng định này là nguồn vui vô cùng lớn lao.
Thật vậy, con đường đi về với Chúa là một cuộc phiêu lưu vui tươi, đầy phấn khởi. Làm thế nào khác đi được. Thiên Chúa kêu gọi chúng ta là Thiên Chúa của niềm vui. Thiên Chúa đến với chúng ta là Thiên Chúa của niềm hân hoan. Thiên Chúa ở cuối con đường ăn năn thống hối của chúng ta, dù lớn hay nhỏ, là Thiên Chúa của niềm vui. Khi để cho mình được ngài lôi cuốn, khi tìm cách để liên kết với ngài, và khi sẵn sàng đón tiếp ngài, chúng ta chỉ có thể bước đi trong niềm vui thánh thiên, tròn đầy, sung mãn .
Niềm vui được lớn lên, niềm vui khước từ sự dữ, niềm vui chiến thắng cái tầm thường, niềm vui trở nên con cái Chúa Cha một ngày một hơn, niềm vui yêu thương cho đến độ sẵn sàng chịu đau khổ, vì người mình yêu, như chúng ta đã học biết nơi Đấng đang đến với chúng ta: Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta
Thời gian Mùa Vọng: một thời gian đền tội, ăn năn, thống hối. Thế nhưng, cũng đừng quên nó còn là một thời gian của niềm vui, và hơn thế nữa. Làm thế nào mà không ở trong niềm vui, khi chúng ta để mình được lôi cuốn bởi những lời kêu gọi đầy yêu thương của Thiên Chúa chúng ta, Đấng Cứu Độ chúng ta !