Một điều rõ ràng là, những hiện tượng kinh khủng và đột ngột được loan báo trước ngày Chúa đến không phải để làm chúng ta hoảng hốt, lo sợ. Thiên Chúa không đối xử với chúng ta như những trẻ con còn bé. Thiên Chúa không muốn biến đổi chúng ta bằng sự kinh sợ. Hình ảnh tên trộm lẻn vào nhà gia chủ, hay những tai hoạ của lụt đại hồng thủy không phải để hù dọa chúng ta. Bởi vì, nếu Thiên Chúa hành xử như thế, thì làm sao cắt nghĩa được mối liên hệ của sự tự do và tình yêu mà Thiên Chúa trao ban cho chúng ta. Ngài không phải một quan toà nghiêm khắc, cũng không phải là một cảnh sát rình rập. Sợ hãi không bao giờ là lý tưởng của sự triển nở con người, càng không phải lý tưởng của nền sư phạm, giáo dục.
Thực ra, khi trả lời cho câu hỏi: khi nào việc đó sẽ xảy ra, và đâu là dấu chỉ báo trước việc ngài đến, Chúa Giêsu đã nói rõ: không ai biết được ngày, giờ, thời gian. Câu nói đó có thể được hiểu là, ngài vẫn luôn luôn đến, và rất thường khi, người ta không nhận biết ngài đến. Hiểu như thế thì mới thích hợp với toàn bộ Phúc Am.
Điều đó cũng có nghĩa là, việc Chúa đến sẽ bắt chợt chúng ta trong lúc chúng ta đang làm việc, hay đang sống. Đang khi chúng ta ăn, uống, ngủ nghỉ, cưới vợ gả chồng, làm việc… thì Chúa đến. Tuy nhiên, rất thường khi, vì bận bịu những việc bên ngoài, chúng ta không nắm bắt được điều gì thực sự xảy ra, không nhận ra được sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa chúng ta.
Chúng ta vẫn thường nói về ngài trong quá khứ, hay trong tương lai. Chúng ta ước mong, phải chi chúng ta được sống cùng thời với ngài, thì mọi sự sẽ dễ dàng biết mấy. Hay là, chắc chắn ngài sẽ lại đến trong ngày sau hết, ngày tận thế. Mà, hầu như không thể nói về ngài trong hiện tại là: Chúa đang đến.
Chúa đến, đó là điểm bắt đầu của một thế giới. Sự bắt đầu liên tục vô tận của thế giới. Đứng trước bối cảnh những tai hoạ, chiến tranh, đói khát, bão tố, sự suy thoái kinh tế, thất nghiệp, sự bất hoà giữa con người với nhau, ngài đề nghị chúng ta, hãy cùng với ngài bước vào chiếc tàu cứu rỗi của một thế giới mới.
Chiếc tàu ở đây, không phải là một chiếc tàu bằng vật liệu vật chất trên mặt nước của ông Noe, mà chính là trái tim muốn yêu mến. Đó là những nhóm người, những cộng đoàn mong muốn xây dựng, mong muốn làm một cái gì khác tốt hơn hiện tại. Qua những con người và những cộng đoàn sống vì Chúa Giêsu Kitô này, thế giới được đặt trên một lộ trình mới, lộ trình của những người xây dựng, biến đổi, và thăng tiến. Chúa Giêsu đến để mở rộng những gì đóng kín. Để chọc thủng những thành trì của sự dửng dưng hay sợ hãi, như một tên trộm. Nghĩa là, người ta không nhìn thấy ngài, nhưng sau đó, người ta nhận biết ngài. Điều đó cũng có nghĩa là, đối với chúng ta, đừng bao giờ thất vọng ngã lòng về bất cứ chuyện gì, nhất là về chúng ta.
Chúa Giêsu đến, và cuộc đời chúng ta không quay vòng tròn trên chúng ta. Cuộc đời chúng ta trở thành cuộc đời xây dựng một thế giới mới, nơi hoà bình ngự trị, nơi tình yêu sung mãn, nơi sự sống đầy tràn. Bởi vì, gươm giáo sẽ được biến đổi thành lưỡi cày để canh tác, và những ngọn lao sẽ trở thành lưỡi hái dùng cho mùa gặt bội thu.
Và nếu chúng ta không biết thế giới mới này sẽ đến khi nào và như thế nào, thì chúng ta còn chần chờ gì nữa mà không bắt đầu xây dựng từ bây giờ ?- Chính qua con người và tình yêu của chúng ta. Chính qua thiện chí và việc hy sinh, dâng hiến, phục vụ của chúng ta, mà Chúa đến với nhân loại, để làm cho thế giới này được đổi mới và hạnh phúc.