Để cử hành bí tích Thánh Thể, cần phải có bánh và rượu. Bánh sẽ trở nên Thân Thể Đức Kitô, rượu sẽ trở nên Máu thánh của ngài. Mặc dù hai yếu tố này cũng đều quan trọng và thiết yếu, không thể thiếu, nhưng thực tế, chúng ta đã thường quen chú ý đến bánh nhiều hơn là đến rượu.
Bình thường, chúng ta rước lễ với Bánh Thánh, họa hiếm lắm mới với Rượu Thánh. Chúng ta gìn giữ Bánh Thánh Thể trong Nhà Tạm ( Nhà Chầu ), chứ không là rượu. Chúng ta trưng bày bánh thánh hiến trong hào quang, chứ không là rượu thánh. Chúng ta trao Mình Thánh Chúa cho các bệnh nhân, chứ không Máu Thánh Chúa.
Tuy nhiên hôm nay, chúng ta sẽ làm một sự ngoại lệ, chúng ta sẽ nói về rượu và Máu thánh hơn là bánh và Mình Thánh Chúa Giêsu. Ba bài đọc của Sách Thánh mà chúng ta vừa công bố mời gọi chúng ta suy nghĩ về vấn đề này.
Bài trích sách Xuất Hành diễn tả cho chúng ta một nghi thức rất ấn tượng được thực hiện ở chân núi Sinai. Những con bò tơ được sát tế. Một nửa số máu của chúng được đổ tràn trên bàn thờ, là nơi tượng trưng cho Thiên Chúa; một nửa số máu còn lại thì được rảy trên dân chúng. Máu này được gọi là “ máu của giao ước”, bởi vì nó liên kết con người với Thiên Chúa, và Thiên Chúa với con người; bởi vì nó thiết lập một hiệp ước giữa hai bên.
Mặc dù nó được cử hành trong một bầu khí lễ hội, nhưng nghi thức rất là trang trọng. Nó chỉ được đặt ở mức độ những ý nghĩ lành thánh và ý hướng tốt lành. Nó chứa đựng những hệ quả rất cụ thể đối với Thiên Chúa và đối với Dân của ngài.
Đối với Thiên Chúa, điều quan trọng là không còn quan tâm đến tội lỗi của Dân Chúa, và làm hòa với Dân Chúa bằng cách lại đưa dẫn vào trong tình yêu của ngài.
Còn về phía dân chúng, sau khi đã lắng nghe đọc những điều răn và nội dung của Sách Giao Ước, mọi người cam kết đem ra thực hành tất cả những gì được công bố.
Nghi thức giao ước trong máu như thế là một nghi thức tương tác, thỏa thuận, cam kết, ràng buộc. Đó là một nghi thức mà người ta không được coi thường.
Trong bài đọc thứ hai, không còn là vấn đề máu của bò tơ, mà là máu của một sinh linh; máu của Chúa Giêsu. Một con người, Con của Thiên Chúa, đổ máu mình ra để một Giao Ước Mới được thiết lập giữa Thiên Chúa và Dân của ngài.
Giao ước được ký kết ở núi Sinai là tạm thời và không hoàn hảo, còn giao ước được thực hiện nơi Chúa Giêsu thì rõ ràng là dứt khoát, quyết định và hoàn hảo. Chính nhờ máu của Đức Kitô đổ ra vì tình yêu, mà mãi mãi Thiên Chúa và con người được liên kết với nhau, mà mãi mãi Dân Chúa được giải thoát khỏi tội lỗi, mà một lần cho tất cả, nhân loại được tinh luyện khỏi những hành động dẫn đưa đến sự chết, mà một sự giải thoát dứt khoát, quyết định được trao ban.
Tuy nhiên chúng ta hiểu rằng, nếu Giao Ước Cũ thì quan trọng đối với Thiên Chúa và đối với con người, thì Giao Ước Mới còn quan trọng hơn thế nữa. Một khi đã dấn thân cam kết, về phía Thiên Chúa, ngài phải cứu cứu độ dứt khoát tất cả những ai tin tưởng nơi ngài, thi cũng vậy, về phía những người tín hữu, cũng phải cam kết chỉ tôn thờ một Thiên Chúa, và sống theo thánh ý của Thiên Chúa.
Như thế, đã có máu của Giao Ước Cũ ( máu của những con bò tơ ), rồi có máu của Giao Ước Mới ( Máu của Chúa Giêsu ). Sau cùng, trong bài Tin Mừng theo thánh Marco, có rượu của bí tích Thánh Thể trở thành Máu của Chúa Giêsu.
Trong mỗi thánh lễ, dưới dấu chỉ của Rượu, Đức Kitô trao ban Máu thánh của ngài: Máu của Giao Ước mới. Ngài mời gọi chúng ta cử hành giao ước này trong Máu của riêng ngài. Thử hỏi có cần phải nói lên điều đó hay không ?- Đó là một thực tại rất nghiêm túc, mời gọi chúng ta cam kết sống vì Thiên Chúa, theo cách thế của Đức Kitô.
Mừng lễ Bánh Thánh và Rượu Thánh, được nuôi dưỡng bằng Mình Thánh và Máu Thánh của Chúa Giêsu, giao ước với Thiên Chúa, điều đó rất nghiêm túc và hấp dẫn… Chúng ta đừng bao giờ quên điều đó.